ĐẠT LAI LẠT MA
Các tư tưởng triết lý
Của Đạt Lai Lạt Ma
Là ngọn đèn chân lý
Soi đường cho chúng ta.
Đó là trí tuệ Phật,
Hướng thiện và từ bi
Trong một thế giới động,
Bạo lực và ngu si.
Con người mất định hướng.
Cái Ác đang hoành hành,
Thiên nhiên bị tàn phá,
Ngùn ngụt lửa chiến tranh.
Giản dị và sâu sắc,
Lắng đọng và tâm tình.
Những điều lành Ngài dạy
Giúp ta tìm lại mình.
Hãy buông bỏ lo lắng.
Hãy xả lòng từ bi.
Để tịnh tâm hướng Phật,
Bỏ cái Tham - Sân - Si.
1
Quan trọng là phải biết
Hài lòng với những gì
Hiện tại ta đang có.
Không than vãn, suy bì.
Sự hài lòng nội tại
Giúp ta thấy yên bình
Quan sát và đánh giá
Cuộc sống xung quanh mình.
2
Khi có ai cố ý
Làm ta thấy tổn thương.
Hãy tha thứ cho họ.
Không bận tâm vấn vương.
Là vì họ làm thế,
Chưa hẳn do xấu xa.
Mà họ đang đau khổ.
Có khi hơn chúng ta.
3
Hãy làm việc bố thí
Mà không mong đợi gì.
Bố thí là nền tảng
Của Nhân Ái, Từ Bi.
Bằng Tình Yêu, bố thí
Giúp chúng ta, nghèo,
giàu,
Vượt qua thói ích kỷ
Để lại gần với nhau.
4
Với kẻ thù, đừng giận,
Mà hãy học cảm ơn.
Họ là người giúp bạn
Trở thành khôn lớn hơn.
Họ dạy bạn nhẫn nhục,
Bao dung và từ bi.
Và điều quan trọng nhất -
Họ không đòi hỏi gì.
5
Tài sản quí giá nhất
Bạn có, là tình yêu,
Lòng từ bi, nhân ái.
Chỉ thế, không cần nhiều.
Hạnh phúc hay đau khổ,
Giàu sang hay thấp hèn
Là nhờ những cái ấy,
Chứ không phải nhờ tiền.
6
Việc giải trừ vũ khí
Phải bắt đầu trước tiên
Từ giải giáp tâm thức,
Để tâm thức bình yên.
Thế giới không vũ khí
Là ước mơ của tôi.
Tạm thời ước mơ ấy
Vẫn chỉ ước mơ thôi.
7
Thấy ai đó hạnh phúc,
Cả khi mình khổ đau,
Hãy chia vui với họ.
Bạn không mất gì đâu.
Ngược lại, khi làm thế,
Bạn sẽ tin rằng mình
Có ngày cũng hạnh phúc
Như những người xung
quanh.
8
Làm người, ai cũng sợ.
Đó là chuyện bình thường.
Xua đi nỗi sợ ấy
Là từ bi, yêu thương.
Người mà có tâm thiện
Luôn dũng cảm, yên hòa.
Đừng quên chính tâm thức
Chi phối cuộc đời ta.
9 -
Hãy tu tập để sống
Hài hòa với chính mình
Cả khi đang gặp khó,
Cả với người xung quanh.
Một khi tâm thức thiện,
Thì không ai, không gì
Làm bạn thấy bất hạnh
Thậm chí buồn, tin đi.
10
Phật dạy, quan trong nhất
Là giây phút lìa đời
Phải an bình, tĩnh tại,
Mãn nguyện và thảnh thơi.
Để có trạng thái ấy,
Thì trong suốt đời mình
Phải tu tập tâm thiện,
Tĩnh tại và an bình.
11
Muốn cháy, cần có củi.
Ai đó chọc tức mình,
Đừng để mình bốc cháy
Rồi rơi vào vô minh.
Nhẫn nhục là phẩm hạnh,
Cũng một dạng từ bi.
Bạn nhẫn nhục, chắc chắn
Không ai làm được gì.
12
Cuộc sống chỉ ý nghĩa
Khi ta đặt cho mình
Một mục đích cao cả
Là phục vụ chúng sinh.
Đời không chỉ tồn tại,
Càng không phải ăn chơi
Để hưởng thụ lạc thú.
Đời là sống làm người.
13
Hãy làm đẹp thế giới
Bằng việc làm từ tâm.
Bất kể lớn hay nhỏ,
Miễn là tốt, từ tâm.
Hãy thương yêu người khác
Như thương yêu chính mình,
Hãy xem phúc người khác
Như phúc của chính mình.
14
Đời vô thường, phù phiếm.
Đừng ghen tị với người.
Sinh ra ta trần trụi.
Trần trụi ta lìa đời.
Để chết được thảnh thản,
Thì khi sống, hàng ngày
Phải học sống thanh thản,
Học buông bỏ hàng ngày.
15
Để tâm thức giác ngộ,
Thoát khỏi vòng vô minh
Và gần hơn với Phật,
Thì thân xác của mình
Không nuông chiều thái
quá,
Nhưng cũng không bỏ bê.
Thân xác giúp tu tập,
Vượt qua dòng Sông Mê.
16
Không kìm được thèm muốn,
Tức là ta vô tình
Cách này hay cách khác
Tự trói buộc chính mình.
Ta trở thành nộ lệ
Của những thói phù hoa.
Tâm thức không tĩnh tại,
Cuộc sống không yên hòa.
17
Khi làm việc bố thí,
Không được gây tổn thương
Cho người nhận bố thí,
Dẫu nhỏ nhặt, bình thường.
Ta bố thí người khác,
Tức là ta giúp mình.
Ta làm đau người khác,
Tức là làm đau mình.
18
Ở đời, luyện nhẫn nhục
Là luyện lòng yêu thương
Để tha thứ cho kẻ
Làm ta thấy tổn thương.
Yêu thương là liều thuốc
Dài lâu và vạn năng
Chữa lành cho tâm thức,
Làm cuộc sống cân bằng.
19
Phần vì thiếu sáng suốt,
Phần vì do vô minh,
Nhiều khi ta tự nguyện
Gây bất hạnh cho mình.
Ta hành động như thể
Chỉ mình ta trên đời.
Quên rằng ta cũng chết
Y hệt như mọi người.
20
Tâm thức sẽ bệnh hoạn
Nếu chỉ lo làm giàu.
Nhiều của cải vật chất
Chưa thể gọi là giàu.
Một người giàu thực sự
Là giàu về tâm linh,
Mang cho đời hạnh phúc
Bằng nụ cười của mình.
21
Khi tức giận ai đó,
Thì việc làm đầu tiên
Là cố thương người ấy,
Rồi nhắm mắt, nhập thiền.
Khi làm được điều ấy,
Mọi cái sẽ vô thường.
Thuốc hóa giải giận dữ
Chính là lòng yêu thương.
22
Tình cảnh của Tây Tạng
Oan trái như ngày nay
Là kết quả của Nghiệp
Và việc làm trước đây.
Nhưng Nghiệp khác Định
Mệnh.
Người dân của chúng tôi
Phải và đang tranh đấu
Để bảo vệ giống nòi.
23
Từ Bi là tâm điểm
Của Đạo Phật Thích Ca.
Từ Bi là cứu rỗi
Cho người và cho ta.
Đấng chân tu, giác ngộ
Tâm nguyện giúp chúng sinh
Hiểu cội nguồn đau khổ
Để cứu người, cứu mình.
24
Hạnh phúc, như ta biết,
Chỉ có ở những người
Biết sống vì người khác
Và dâng hiến cho đời.
Điều ấy không có nghĩa
Họ không sống vì mình.
Để giúp đỡ người khác,
Trước hết phải giúp mình.
25
Ta, một phần bé nhỏ
Của vũ trụ bao la.
Trong Vũ Trụ, mọi cái
Liên kết và hài hòa.
Mỗi việc làm, dù nhỏ,
Của ta và của người,
Có tác động tương hỗ
Đến Vũ Trụ và Đời.
26
Không giúp được ai đó,
Thật tiếc, nhưng chẳng
sao.
Vấn đề là cách nói,
Cách từ chối thế nào.
Để người cần giúp đỡ,
Dẫu ra về tay không,
Cảm thấy được an ủi
Và chút ấm trong lòng.
27
Thỉnh thoảng phải nên nhớ
Rằng hạnh phúc của mình
Phụ thuộc vào hạnh phúc
Của những người xung
quanh.
Mình muốn sống hạnh phúc
Và thảnh thơi ở đời,
Thì việc làm trước hết
Là ơhair cố giúp người.
28
Việc tu tập Đạo Pháp
Là quá trình dài lâu,
Kiên nhẫn và liên tục,
Ngày nào cũng như nhau.
Lúc đầu sẽ rất khó.
Nhưng dần dần sẽ quen.
Tự lúc nào không biết,
Ta đạt tới Chân Thiền.
29
Trong khi mang thai nghén,
Kể cả thời kỳ đầu,
Tâm thức mẹ an tịnh,
Thì đứa con về sau
Tâm thức cũng an tịnh,
Hướng thiện và yên bình.
Vậy đừng quên thai giáo,
Cả khi con chưa sinh.
30
Nuôi con bằng sữa mẹ
Là cách nuôi tuyệt vời.
Sữa mẹ không đơn giản
Là sữa, mà tình người.
Nó là chất xúc tác
Để mẹ truyền cho con
Tình yêu vô bờ bến
Và hơi ấm tâm hồn.
31
Mưu sinh, ai cũng bận.
Chẳng mấy ai an nhàn.
Muốn, ta vẫn có thể
Dành được chút thời gian
Để tĩnh tâm suy nghĩ,
Hoặc dạo chơi một mình
Để thanh lọc ý nghĩ
Và cuộc sống tâm linh.
32
Thường thì ta cảm nhận
Sự vật xung quanh mình
Chủ quan và cảm tính,
Làm tâm mất an bình.
Biết nhìn nhận chính xác
Sự vật trong tự nhiên,
Nghĩa là ta một bước
Gần hơn với Chân Thiền.
33
Vạn vật trong vũ trụ
Vô thường và nhất thời.
Cũng tương tự như vậy,
Sống chết một kiếp người.
Biết được thế, cuộc sống
Sẽ đơn giản hơn nhiều.
Đơn giản cả sống chết,
Khổ đau và thương yêu.
34
Tất nhiên không phải dễ
Cải thiện tâm thức mình.
Nhất là trong xã hội
Hiện đại và văn minh.
Tâm thức dễ suy thoái
Trong xã hội ngày nay.
Vì vậy phải tu tập
Kiên nhẫn và hàng ngày.
35
Muốn tâm thức tốt đẹp,
Phải khởi phát Từ Bi.
Cố tinh tấn tu tập
Bỏ cái Tham - Sân - Si.
Nên bắt đầu bằng việc
Vận dụng trí thông minh
Để nhìn nhận, đánh giá
Chính xác bản thân mình.
36
Chúng ta quá chú ý
Tới Quá Khứ, Tương Lai
Mà quên mất Hiện Tại,
Quên cả mình là ai.
Hiện Tại mới là lúc
Ta cảm nhận chính mình
Để rèn luyện tâm thức
Và cứu giúp chúng sinh.
37
Khi ta chợt ghen tị
Với ai đó hơn mình,
Thì hãy nên bình tĩnh
Để suy xét thông minh.
Sau đấy hãy nhắm mắt,
Nghĩ tốt về người ta.
Cảm giác ghen tị ấy
Dần dần sẽ trôi qua.
38
Cái độc ác, ngu dốt
Là vô tận ở người.
Nhưng vô tận hơn thế
Là cái thiện ở người.
Muốn gì sẽ có ấy.
Tình thương, sự bao dung,
Từ bi và bác ái
Cũng vô tận, vô cùng.
39
Phát lộ cái tâm thiện
Để giúp đỡ chúng sinh,
Tức là giúp người khác
Và cũng giúp chính mình.
Ngược lại, khi ghen ghét,
Ta làm ác với người.
Thì người nhận ác một,
Mà ta nhận ác mười.
40
Thiền giúp ta tĩnh tại,
Dễ và rất giản đơn,
Để chấp nhận cuộc sống
Thanh thản và vui hơn.
Cơ thể bẩn, ta tắm.
Ý nghĩ bẩn trong đầu
Có thể được gột rửa
Bằng ngồi thiền thật lâu.
41
Hoàn toàn không xa xỉ
Tình yêu, lòng từ bi.
Không có hai cái ấy,
Thế giới chẳng còn gì.
Không bao giờ thế giới
Được yên vui, hòa bình,
Nếu trái tim nhân loại
Chưa yên vui, hòa bình.
42
Làm được việc gì đấy,
Chẳng còn gì phải lo.
Không làm được việc ấy,
Cũng không cần phải lo.
Vậy sao phải lo lắng.
Lo lắng thì ích gì?
Cái phải đến sẽ đến,
Cái phải đi sẽ đi.
43
Không cần các giáo lý.
Không cần cả đền chùa.
Lòng tốt là giáo lý.
Tâm thiện là đền chùa.
Không ngẫu nhiên, không dễ
Hạnh phúc đến với ta.
Hạnh phúc là kết quả
Việc làm của chúng ta.
44
Hãy cố gắng để sống
Một cuộc sống bình thường,
Nhưng cao đẹp, tử tế,
Thấm đẫm tình yêu thương.
Để về già, nhớ lại,
Ta thanh thản, yên bình
Hưởng thụ thêm lần nữa
Cuộc sống ấy của mình.
45
Đời không có tôn giáo
Ta vẫn sống bình thường.
Nhưng ta không thể sống
Thiếu tình yêu, tình thương.
Tiếc, ta hăm hở sống
Như không chết bao giờ.
Cuối cùng thì ta chết
Như chưa sống bao giờ.
46
Bạn mới thay bạn cũ.
Đêm được thay bằng ngày.
Không có gì đáng ngại.
Đó là luật đổi thay.
Quan trọng là ý nghĩa
Mà một ngày, một người
Sau khi đi, để lại
Trong tim ta suốt đời.
47
Muốn người khác hạnh phúc,
Hãy luyện tập từ bi.
Muốn chính mình hạnh phúc,
Hãy luyện tập từ bi.
Quan trọng với tôn giáo
Không phải chùa dát vàng,
Mà những tấm lòng tốt
Và những trái tim vàng.
48
Ta phung phí sức khỏe
Để kiếm thật nhiều tiền.
Sau đó lại dùng tiền
Để phục hồi sức khỏe.
Quá lo về tương lai,
Ta quên mất hiện tại.
Rốt cục ta để mất
Cả hiện tại, tương lai.
49
Người ta có xu hướng
Không nhận lỗi về mình.
Mà đổ cho người khác,
Dẫu trái lý, trái tình.
Việc cho mình là đúng,
Còn người khác thì sai
Là cái sai lớn nhất.
Tưởng đúng mà lại sai.
50
Khi bạn nói, có nghĩa
Chỉ nhắc lại những điều
Bạn đã biết trước đấy,
Dẫu ít hoặc dẫu nhiều.
Nhưng nghe người khác nói,
Bạn tích lũy dần dần
Những điều chưa hề biết,
Bổ ích và rất cần.
51
Để biến cải tâm thức,
Không cần tôn giáo nào.
Con người vốn thiên bẩm
Tự nâng mình lên cao.
Vì vậy, tôi quảng bá
Nền Đạo Đức Nghìn Năm.
Không phân biệt tôn giáo
Miễn là sống có Tâm.
52
Nền tảng Đạo Đức ấy
Phải phổ quát toàn cầu.
Giúp nhân loại hướng thiện
Để xích lại gần nhau.
Đó là cuộc cách mạng
Về thế giới tâm linh,
Dựa vào lòng bác ái,
Cái Tâm và cái Tình.
53
Đạo lý cơ bản nhất
Của Phật Giáo xưa nay
Là tôn trọng sự sống
Mọi chúng sinh đời này.
Các sinh linh bé nhỏ,
Cũng như ta, con người,
Có quyền được tôn trọng
Khi có mặt trên đời.
54
Sống phải tuân Giới Luật,
Vì Giới Luật giúp ta
Có hành xử đúng đắn,
Không buông thả, sa đà.
Sống không theo Giới Luật
Gây hại cho chúng sinh.
Và quan trọng hơn cả
Là gây hại cho mình.
55
Các cảm xúc bấn loạn
Khiến tâm thức u mê.
Dẫn tới những hành động
Gây hậu quả nặng nề.
Muốn khắc phục điều ấy,
Phải thường xuyên tập thiền
Để suy nghĩ tích cực
Và tâm trí bình yên.
56
Không thể yêu người khác
Nếu không yêu chính mình.
Ta làm hại người khác
Là làm hại chính mình.
Khi cầu mong hạnh phúc
Và những điều tốt lành,
Trước hết ta phải nghĩ
Về những người xung quanh.
57
Nhiều khi ta, thật tiếc,
Gây tai họa cho người
Mà không hề hay biết,
Thậm chí đến hết đời.
Điều ấy nghiệp không nặng
Như những người cố tình
Âm mưu hại người khác,
Dẫu âm mưu chưa thành.
58
Khi ý nghĩ anh xấu
Mà im lặng bề ngoài,
Đó cũng là tội ác,
Chịu nghiệp chướng lâu dài.
Quan trọng, không thuần túy
Anh đã làm điều gì.
Quan trọng hơn, trước đó
Anh toan tính điều gì.
59
Cách chúng ta nhìn nhận
Thế giới và con người
Phản ánh sự nhận thức
Tích lũy trong nhiều đời.
Người nghiệp tốt nghĩ tốt.
Không có gì ngẫu nhiên.
Người nghiệp ác nghĩ ác.
Cũng do bởi kiếp tiền.
60
Dẫu thế nào chăng nữa,
Cũng nên tin Con Người.
Người, ai cũng là Phật
Chưa phát lộ trên đời.
Nhưng Người cũng là quỉ,
Sâu thẳm trong tiềm tàng.
Đừng bỏ qua cái ác,
Thơ ngây và dễ dáng.
61
Một tâm thức lắng dịu,
Phi bạo lực, hướng thiền
Sẽ mang lại cuộc sống
Hài hòa và bình yên.
Sự độc ác, thù hận
Lởn vởn mãi trong đầu
Sớm muộn sẽ phát lộ
Thành bệnh tật, buồn đau.
63
Hạnh phúc và đau khổ
Luôn song hành, nếu ta
Lĩnh hội được điều ấy,
Tâm thức sẽ yên hòa.
Tự ta sẽ phát lộ
Tâm Thiện với chúng sinh
Mà không cần tôn giáo
Hay ai giảng cho mình.
64
Khi một người nào đó
Vô cớ nhục mạ mình
Mà ta liền phản ứng
Bằng giận dữ vô minh.
Thì điều ấy có nghĩa
Ta đã không thành công
Kiềm chế các cảm xúc,
Gây hậu quả đau lòng.
65
Các thành quả khoa học
Nếu phục vụ con người,
Là việc làm tốt đẹp
Cho mình và cho đời.
Nhưng tiến bộ khoa học
Mà phục vụ chiến tranh
Là hành vi bạo lực,
Và không phải việc lành.
66
Vật chất không quyết định
Trạng thái của tâm linh.
Quyết định là Tâm Thiện
Và hành vi của mình.
Hành vi ấy xuất phát
Từ tấm lòng vị tha
Muốn cứu nhân độ thế
Để xã hội hài hòa.
67
Giữ thái độ bình thản
Không có nghĩa vô tình,
Thờ ơ, không xúc động
Với nỗi đau chúng sinh.
Ngược lại, là thái độ
Cẩn trọng và hiểu đời.
Không ứng xử bồng bột,
Công bằng với mọi người.
68
Vô minh là gốc rễ
Mọi cảm xúc xấu xa.
Nó cũng là thủ phạm
Làm hại cuộc đời ta.
Ta sẽ là nô lệ
Cho ông chủ vô minh,
Cho đến khi giác ngộ,
Vượt qua được chính mình.
69
Việc tu hành đích thực
Không phải ở chùa chiền.
Mà ở đời sống thật
Với trăm nỗi buồn phiền.
Đó là nơi tốt nhất
Thể hiện Tâm từ bi
Với chúng sinh đau khổ,
Cho, không chừa lại gì.
70
Suy cho cùng, hạnh phúc
Là tâm trí bình yên.
Gặp khó khăn, thiếu thốn,
Cũng không thấy buồn phiền.
Ngược lại, giàu vật chất
Mà lòng không thảnh thơi,
Cảm xúc luôn khuấy động
Thì vẫn khổ suốt đời.
71
Khi giúp đỡ ai đó
Mà họ không biết ơn.
Đừng nghĩ xấu về họ,
Hoặc nói lời giận hờn.
Tốt hơn, nên xem họ
Là người thầy giúp mình
Rèn luyện tính nhẫn nhục
Để thương yêu chúng sinh.
72
Gặp khó khăn, trắc trở,
Đừng rơi vào buồn phiền.
Nên nghĩ nó nhân quả
Của những việc kiếp tiền.
Điều ấy sẽ giúp bạn
Tĩnh tâm hơn ít nhiều
Để cố sống thật tốt
Bằng tình thương, tình yêu.
73
Không phải là kiêu ngạo
Khi tự tin về mình.
Về những cái ta có,
Tốt đẹp và thông minh.
Ý thức được điều ấy
Nâng cánh ta bay xa.
Khởi phát Tâm Bồ Tát,
Từ bi và vị tha.
74
Ngoài phát triển trí óc,
Ta dạy dỗ trẻ con,
Quan trọng là giúp chúng
Phát triển về tâm hồn.
Ta dạy chúng nhân ái,
Bỏ cái Tham Sân Si.
Sống trách nhiệm, nghiêm cẩn,
Hỷ Xả và Từ Bi.
75
Khó cải tạo người khác
Nếu không cải tạo mình.
Không thể dạy người khác
Khi ta còn vô minh.
Không thể giúp thế giới
Tránh được họa chiến tranh
Nếu ta, cả hành động
Và lời nói chưa lành.
76
Theo giáo huấn Phật Giáo,
Thì mỗi một chúng sinh
Rất có thể kiếp trước
Là bố mẹ của mình.
Tin vào giáo huấn ấy,
Ta sẽ đỡ thù hằn,
Đối xử với người khác
Như với những người thân.
77
Đẹp thực ra không phải
Hút người ta vào mình,
Mà đẹp là biết giữ
Người ta lại với mình.
Xấu không ở gương mặt,
Làn da hay dáng người,
Mà ở cách cư xử
Của ta với mọi người.
78
Lý do của Buồn Chán
Và ủ ê trong lòng,
Bên ngoài không can dự,
Mà do từ bên trong.
Khỏe không phải nhấc mạnh,
Mà để xuống nhẹ nhàng.
Càng không phải to tiếng,
Mà nói năng sẽ sàng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét