Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

Châm Ngôn


MỖI NGÀY MỘT CHÂM NGÔN
(365 bài)

1
Hoàn cảnh không tuyệt vọng.
Chỉ có những con người
Tuyệt vọng vì hoàn cảnh
Rồi chán mình, chán đời.

2
Với một người xa lạ,
Ta rất dễ làm quen.
Nhưng với người đã quen
  Lại khó thành xa lạ.

3
Hãy quí điều nhỏ nhặt,
Vì có thể có ngày
Sẽ trở thành quan trọng
Những điều nhỏ nhặt này.

4
Suối cạn luôn róc rách.
Nước tĩnh khi sông sâu.
Bông lúa non vươn thẳng.
Bông lúa chín cúi đầu.

5
Mạnh mẽ không có nghĩa
Không khóc, không đau lòng.
Mạnh là không từ bỏ
Khi bạn đã khóc xong.

6
Thực ra thì cuộc sống
Không cho không điều gì.
Mọi cái đều có giá.
Mà giá cao cực kỳ.

7
Đừng sợ khi bóng tối
Ở ngay trước mặt mình.
Vì mặt trời lúc ấy
Ở ngay sau lưng mình.

Thất bại thường hay đến
Vào lúc sắp thành công.
Khoảnh khắc đen tối nhất
Là lúc sắp rạng đông.

8
Ai đó làm đau bạn,
Bạn sẽ mạnh mẽ hơn.
Ai đó bỏ rơi bạn,
Bạn sẽ tự lập hơn.

9
Một chiếc ô không thể
Bắt được mưa ngừng rơi.
Nhưng chiếc ô có thể
Giúp ta đứng ngoài trời.

Sự tự tin có thể
Không giúp ta thành công,
Nhưng làm tăng sức mạnh
Để giúp ta thành công.

10
Thực ra thì hy vọng
Không bao giờ bỏ ta.
Mà người bỏ hy vọng,
Rất tiếc, lại là ta.

11
Bạn sinh ra không để
Làm hài lòng vài người.
Đừng để tâm, rốt cục
Họ cũng chỉ vài người.

12
Ta leo núi không phải
Để người khác thấy mình.
Mà để mở tầm mắt
Nhìn thế giới xung quanh.

13
Mỗi người chúng ta gặp,
Cũng như ta, ở đời
Từng mất cái gì đó,
Từng yêu ghét nhiều người.

Cũng như ta, người ấy
Từng yếu đuối, mềm lòng.
Từng sai lầm, đau khổ
Và rất cần cảm thông.

14
Cuộc đời này ngắn lắm.
Đừng lãng phí thời gian
Với những người không muốn
Dành cho bạn thời gian.

15
Một khi bạn đã muốn,
Bạn sẽ tìm cách làm.
Không muốn, bạn tìm kiếm
Lý do để không làm.

16
Tình yêu và lòng tốt
Là cái có bẩm sinh.
Sợ hãi và cái ác
Xuất hiện lúc mưu sinh.

17
Khi bạn yêu ai đấy,
Thì hãy để người này
Như con chim có cánh
Được tự do tung bay.

Nếu người đó quay lại,
Thì đấy là bạn đời.
Nếu không, chỉ đơn giản
Ngẫu nhiên gặp trong đời.

18
Tình yêu chính là lúc
Được cùng nhau hàng ngày
Làm những điều nhỏ nhặt,
Và cùng vui hàng ngày.

19
Thỉnh thoảng nên tự hỏi:
Ta đeo đuổi cái gì?
Vì cái gì ta sống?
Đường nào ta đang đi?

20
Bạn buồn, không nhìn thấy
Người tử tế, thông minh,
Hãy thành người tử tế
Để người khác thấy mình.

21
Mỗi khi trời trở gió
Những người hay bi quan
Lập tức sẽ lên tiếng
Kêu ca và phàn nàn.

Người lạc quan chờ gió
Thay hướng thổi, tuy nhiên,
Người thành đạt điều chỉnh
  Cánh buồm của con thuyền.

22
Cứ lặng lẽ làm việc,
Chăm chỉ và hết lòng.
Thành quả là tiếng nói
Khi công việc làm xong.

23
Ta làm việc bố thí
Không vì ta có nhiều,
Mà vì hiểu cảm giác
Của những người đói nghèo.

24
Khi bạn cười, tất cả
Sẽ cười vui theo mình.
Khi bạn khóc, rất tiếc,
Bạn phải khóc một mình.

25
Đời bạn là viên đá,
Và bạn chính là người
Để nó cho rêu bám
Hay thành ngọc sáng ngời.

26
Khi bạn yêu ai đó
Vì tâm hồn, lạ thay,
Bạn sẽ thấy tất cả
Đều đẹp ở người này.

27
Thường người ta lầm lỗi
Không vì ngu hơn người,
Mà vì họ kiêu ngạo,
Tưởng mình khôn hơn người.

28
Giá trị của cuộc sống
Không sống ít hay nhiều,
Mà trong khi ta sống
Ta làm được bao nhiêu.

29
Sẽ lặp đi lặp lại
Những bài học cuộc đời,
Cho đến khi rốt cục
Bạn khôn lớn thành người.

30
Hai sai lầm cơ bản
Ta thường mắc, đó là:
Ta học người ta sống
Và sống vì người ta.

31
Nhiều người không hạnh phúc,
Không phải vì trong đời
Chưa từng có hạnh phúc,
Mà đơn giản vì lười,

Vì nông cạn, ngu dốt,
Vì vất vả mưu sinh,
Đã không chịu dừng lại
Hưởng hạnh phúc của mình.

32
Người khó tính đến mấy
Cũng chiều được, tin đi.
Nhưng không chiều được kẻ
Không biết mình muốn gì.

33
Gieo gì sẽ gặt ấy,
Cố tình hoặc vô tình.
Đời sẽ đặt mọi cái
Vào đúng chỗ của mình.

34
Không đạt được mục đích
Là đáng buồn, dẫu sao,
Đáng buồn hơn khi bạn
Không có mục đích nào.

35
Đôi tai thường rất thính
Với những lời nịnh khen.
Nhưng tiếc thay, nhiều lúc
Giả điếc với lời khuyên.

36
Đừng bao giờ nói hết
Những gì nghĩ trong đầu.
Nhưng những gì định nói,
Phải suy nghĩ thật lâu.

37
Đời, lúc sướng, lúc khổ.
Thế mới gọi là đời.
Ngày, có ngày mưa gió
Và có ngày đẹp trời.

Vết thương sâu đến mấy,
Sớm muộn rồi cũng lành.
Chính nhờ ngày mưa gió
Cây cối mới tươi xanh.

38
Có hai cách cơ bản
Để đạt được ước mơ:
Một - thay cách thực hiện.
Hai - Thu nhỏ ước mơ.

39
Hôn nhân như đánh bạc.
Luôn vẫn thế xưa nay.
Xinh đẹp và tài giỏi
Cũng không bằng vận may.

40
Ai cũng bận túi bụi
Trong cuộc sống mưu sinh.
Ít người chừa quãng lặng
Để ngẫm về chính mình.

41
Tình yêu không nhất thiết
Luôn mang lại niềm vui.
Hết yêu không nhất thiết
Sẽ hết mọi niềm vui.

42
Lợi ích to lớn nhất
Của nói thật là ta
Có thể không cần nhớ
Những gì đã nói ra.

Ngược lại, khi nói dối,
Để không tự lòi đuôi,
Phải tiếp tục nói dối.
Cứ thế mãi không thôi.

43
Không quan trong cái việc
Anh nghĩ tôi thế nào.
Điều quan trọng là việc
Tôi nghĩ tôi thế nào.

44
Đất không bao giờ chật
Chỉ chật hẹp lòng người.
Lòng người mà đã chật,
Sẽ chật cả bầu trời.

45
Cách này hay cách nọ,
Cuộc sống là kỳ thi.
Rất nhiều người thi trượt
Vì cứ thích copy.

Copy tìm đáp án
Đang làm mình đau đầu,
Quên mỗi người phải giải
Một bài thi khác nhau.

46
Chỉ tình yêu chân thực,
Thông cảm và yêu thương
Mới giúp vượt qua được
Chuyện cãi vã đời thường.

47
Không thể học chân lý.
Chân lý chỉ nhận ra.
Mỗi trải nghiệm cuộc sống
Là chân lý sâu xa.

48
Thực ra cũng mệt mỏi
Khi yêu nhau quá lâu.
Mệt thì dừng để biết
Mình là ai, ở đâu.

Để biết mình trước đó
Đã yêu nhau ra sao.
Và quan trọng, tiếp tục
Sẽ yêu nhau thế nào.

49
Nếu bạn thấy ai đó
Mặt không có nụ  cười,
Xin hãy tặng người ấy
Một hoặc nửa nụ cười.

Việc này không tốn kém.
Vả lại cũng dễ làm.
Nụ cười chính là cái
Đang thiếu ở Việt Nam.

50
Tường nhiều khi được dựng
Đơn giản để kiểm tra
Xem liệu có ai đó
Đủ dũng cảm vượt qua.

51
Sống, hãy nhìn phía trước.
Luôn nhớ ngẩng cao đầu.
Nhưng để hiểu cuộc sống,
Phải ngoái nhìn phía sau.

51
Tình yêu dẫu say đắm
Cũng trôi qua rất mau.
Còn lại là tình nghĩa
Và tôn trọng lẫn nhau.

52
Vô ơn đáng khinh bỉ.
Đáng khinh bỉ gấp mười
Vô ơn với cha mẹ
Đã cho mình thành người.

53
Sâu trong lòng ta có
Một góc chứa buồn phiền.
Thật cần mới chạm đến,
Không thì cứ để yên.

54
Khôn ngoan nhờ kinh nghiệm.
Thế kinh nghiệm nhờ gì?
Nhờ chúng ta trước đó
Từng sai lầm, ngu si.

55
Không phải là gì đó
Rất quan trọng ở đời.
Gia đình là tất cả
Với chúng ta, mọi người.

56
Phụ nữ xấu hay đẹp
Và tài giỏi hay không,
Thì mục đích lớn nhất
Vẫn mong được gả chồng.

Được làm bà nội trợ,
Bận bịu chuyện gia đình.
Và đó là hạnh phúc.
Hạnh phúc được hy sinh.

57
Mỗi khi trời có bão,
Hầu hết các loại chim
Vội vàng tìm chỗ trú,
Ngồi đâu đó lặng im.

Chỉ đại bàng duy nhất
Tránh bão bằng cách này:
Nó kiêu hãnh vươn cánh
Bay cao hơn đám mây.

58
Vẻ đẹp quyến rũ nhất
Ở một người đàn bà
Không phải là nhan sắc,
Mà là lòng vị tha.

59
Không có gì sai hẳn:
Trong một ngày hai lần
Cả chiếc đồng hồ chết
Cũng chỉ đúng thời gian.

60
Ai đó nói xấu bạn.
Đáp lại là không cần.
Không cần cắn lại chó
Khi nó cắn rách quần.

61
Dẫu biết đời bèo bọt,
Tiền bạc chẳng là gì.
Nhưng tiền cần lắm đấy.
Kiếm được thì kiếm đi.

62
Ai đó không yêu bạn
Theo cách bạn mong chờ,
Thì cũng không có nghĩa
Rằng người ấy thờ ơ.

63
Tận cùng của ngu dốt
Là khi sống ở đời
Luôn cố sống tròn trĩnh
Và chiều lòng mọi người.

64
Ngày bé ta cứ tưởng
Khi tắm mới cởi truồng.
Lớn lên thấy, thật lạ,
Không tắm cũng cởi truồng.

Ngày bé ta không biết
Thế nào là tình yêu,
Tưởng chỉ thuốc mới đắng.
Tình yêu đắng hơn nhiều.

65
Phụ nữ nói nam giới
Thằng nào cũng giống nhau.
Thế mà họ chọn một.
Mà tìm chọn rất lâu.

66
Người tốt không nhất thiết
Phải tốt đủ mọi điều.
Người xấu không nhất thiết
Phải xấu đủ mọi điều.

67
Trong đêm khuya tĩnh lặng
Trí tuệ được hình thành.
Tính cách được rèn luyện
Trong bão táp, đấu tranh.

68
Anh không cần giải thích
Khi phần thắng về anh.
Anh thua, có giải thích
Cũng chẳng ai nghe anh.

69
Có lý do để sợ
Những người luôn tươi cười.
Vì ở họ giả dối
Thường đến chín phần mười.

70
Khi đàn ông suy nghĩ,
Họ im, không nói gì.
Đàn bà không nói gì
Là họ đang suy diễn.

71
Người ta không đau khổ
Vì kết thúc tình yêu,
Mà vì sau đổ vỡ
Người ta vẫn còn yêu.

72
Đủ nắng hoa sẽ nở.
Đủ gió diều sẽ bay.
Đủ yêu thương, nhường nhịn,
Hạnh phúc đến liền tay.

73
Phụ nữ không nhất thiết
Chọn hoàng tử làm chồng.
Hãy chọn người đàn ông
Coi mình là công chúa.

74
Khi quá  nhiều lựa chọn,
Ta không biết muốn gì.
Khi ta biết muốn gì,
Thì không còn lựa chọn.

75
Có thể là quy luật.
Cũng có thể vô tình:
Phụ nữ mà xinh đẹp
Thì thường không thông minh.

76
Tri thức, chỉ tri thức
Mới làm cho con người
Tự do và vĩ đại,
Hiểu cặn kẽ sự đời.

77
Chỉ khi ta bỏ hết
Thói khôn Vặt của mình,
Mới hy vọng khôn Lớn
Và thực sự thông minh.

78
Không ai biết tất cả.
Thật xấu hổ là khi
Có người giả vờ biết
Cái mình không biết gì.

79
Thông minh không nhất thiết
Là những người đọc nhiều.
Mà là người có thể
Đọc ít nhưng hiểu nhiều.

80
Không ai vấp phải núi.
Cái ta vấp thường xuyên
Là những cái bé nhỏ,
Thậm chí không có tên.

Vấp những cái nhỏ ấy,
Nhiều người thích kêu ca.
Không biết kêu như thế,
Ta tự làm nhỏ ta.

81
Biết thì nói là biết.
Không biết thì nói không.
Thế mới thực sự biết.
Tuyệt đối không lòng vòng.

82
Người cái gì cũng biết
Tức là không biết gì.
Ai khoe mình uyên bác
Thường là người ngu si.

83
Để trở thành thông thái,
Bước một là lắng nghe.
Bước hai là im lặng.
Cuối cùng là không chê.

84
Biết cho, biết tha thứ
Và vui vẻ mỉm cười
Là ba cái có thể
Làm giàu một con người.

85
Mọi cái đều mua được,
Tiền ít hoặc tiền nhiều.
Tình yêu chỉ có thể
Mua được bằng tình yêu.

86
Một người không đọc sách,
Dù có bằng cử nhân,
Thực chất không hơn mấy
Người mù chữ ngu đần.

87
Vàng bạc rất có thể
Tự tìm đến với ta.
Nhưng tri thức thì khác.
Nó không đến tìm ta.

88
Khen mà không tâng bốc.
Khâm phục mà không ghen.
Theo mà không bắt chước.
Trời bão mà lòng yên.

Giận mà không để bụng.
Ghét, không lộ ra ngoài.
Lời thị phi, xúc xiểm
Không cho lọt vào tai.

89
Không cần lý giải hết
Mọi bí ẩn trên đời.
Nhiều câu bạn được hỏi
Cũng không cần trả lời.

90
Con người do ngu dốt
Thường rất dễ bị lừa.
Nhưng rất khó thuyết phục
Rằng họ đã bị lừa.

Còn khó hơn gấp bội
Là cố giúp những người
Xóa bỏ các định kiến
Trói buộc họ suốt đời.

91
Đừng đóng sập mọi cửa,
Vì biết đâu có ngày
Bạn sẽ muốn quay lại,
Bước qua những cửa này.

92
Là ông thầy vĩ đại
Và toàn năng, Thời Gian
Biết giải quyết ổn thỏa
Mọi việc cùng thời gian.

93
Bớt việc thì việc bớt.
Sinh sự thì sự sinh.
Kinh Dịch đã dạy thế.
Vậy hãy ngẫm về mình.

94
Sẽ không ai yêu bạn,
Cả khi tốt, thông minh,
Nếu bạn yêu và nghĩ
Không ai khác ngoài mình.

95
Hạnh phúc là quả lắc
Theo luật và đều đều
Giữa nụ cười, nước mắt,
Giữa ghét và giữa yêu.

96
Không chỉ ăn để sống,
Mà cả sống để ăn.
Vì hạnh phúc trọn vẹn
Bao gồm cả thức ăn.

97
Đừng bao giờ từ chối
Nếu còn cái để cho.
Đặc biệt khi người đói
Mà mình thì đang no.

98
Cần phải có dũng khí
Để đứng lên khen chê.
Càng cần có dũng khí
Để ngồi xuống lắng nghe.

99
Một khi không thể có
Cái ta cần, ta yêu
Thì hãy cố mà yêu
Những cái ta đang có.

100
Cái chúng ta cần nhất
Luôn luôn là thời gian.
Cái ta lãng phí nhất
Cũng chính là thời gian.

Dẫu thời gian không thể
Giúp ta quên cái buồn
Nhưng thời gian có thể
Làm ta thêm lớn khôn.

101
Người ta rất có thể
Bỏ bạn, hoặc coi khinh.
Nhưng bạn không được phép
Làm thế với chính mình.

102
Một cái mà làm được
Thì không gì phải lo.
Một cái không làm được
Thì càng không phải lo.

103
Mọi cái có phần kết.
Tất cả đều giống nhau.
Nhưng riêng trong cuộc sống
Phần kết là bắt đầu.

104
Không ít khi nước mắt
Là hạnh phúc không lời.
Không ít khi đau khổ
Được giấu sau nụ cười.

105
Chúng ta thường nôn nóng
Mong được sớm trưởng thành,
Không biết hạnh phúc nhất
Là khi chưa trưởng thành.

106
Đừng phí công vô ích
Bắt chước để giống người.
Sống được như bạn có
Đã là điều tuyệt vời.

107
Mọi cái sẽ tốt đẹp
Nếu ta nói với nhau.
Mọi cái sẽ rắc rối
Nếu ta nói về nhau.

108
Bình yên không nhất thiết
Phải ở chỗ vắng người.
Mà cảm thấy yên tĩnh
Cả ở chỗ đông người.

109
Kiến thức thôi chưa đủ.
Còn phải biết thực hành.
Mơ ước thôi chưa đủ.
Còn phải lượng sức mình.

110
Cuộc sống luôn thay đổi.
Ta chẳng làm được gì
Ngoài việc phải cố gắng
Chấp nhận và thích nghi.

111
Giàu chưa chắc hạnh phúc.
Nhưng chắc chắn cái nghèo
Là một phần đau khổ.
Vậy thì cố đừng nghèo.

112
Trên đời này vĩnh cửu
Quả có rất nhiều điều.
Tiếc, trong những điều ấy
Lại không có tình yêu.

113
Ai cũng có nguyên tắc
Và chính kiến của mình.
Đừng đánh giá người khác
Theo quan điểm của mình.

114
Có nhiều tiền chưa hẳn
Là hạnh phúc, tất nhiên.
Nhưng không ai phủ nhận
Ta vui khi có tiền.

115
Nếu không may bạn ngã
Vào hố phân, không sao.
Việc đầu tiên phải nhớ
Là hãy ngậm miệng vào.

116
Bài học thì nhiều lắm,
Ta tưởng đã thuộc lòng.
Nhưng liệu khi gặp khó
Ta có nhớ hay không?

117
Khi bạn đủ dũng cảm
Làm trái với mọi người,
Tức là bạn thông thái
Hoặc ngu dốt nhất đời.

118
Thực ra giúp người khác
Là ta giúp chính mình.
Ta cho tình, sớm muộn
Ta lại nhận được tình.

119
Tồn tại và sống thực
Là hai cực khác nhau.
Tiếc, ta thích tồn tại
Hơn sống thực, sống lâu.

120
Học mà không suy nghĩ,
Suốt đời vẫn tối tăm.
Suy nghĩ mà không học,
Suốt đời vẫn thấp tầm.                
                                                      
121
Bạn nghĩ bạn mất hết,
Rồi buồn đau, thở dài?
Bạn đang có một cái.
Và đó là tương lai.

122
Cái ta cần hơn cả,
Không cao siêu, mộng mơ,
Mà một nơi để đến
Và một người đang chờ.

123
Hãy để lại gì đấy
Khi đi trên đường đời.
Một chút thôi cũng được.
Một chút của tình người.

124
Tỏa sáng trong im lặng
Đích thực là tài năng.
Ồn ĩ ngoài ánh sáng
Là ba cái lăng nhăng.

125
Đừng nói cho sướng miệng.
Hãy uốn lưỡi ba lần
Trước khi nói gì đấy.
Nếu được, uốn bảy lần.

126
Chuyện lớn biến thành nhỏ.
Chuyện nhỏ biến thành không.
Dĩ hòa ắt vi quý.
Cãi nhau hay mất lòng.

127
Tiết kiệm là rất tốt.
Nhưng không được ki bo.
Phở muốn ăn ngon miệng
Không thể thiếu thịt bò.

128
Có thể nợ tiền bạc,
Nhưng tránh nợ ân tình.
Về sau rất khó xử
Cho người và cho mình.

129
Đừng vội vàng kết luận
Về cái gì, về ai.
Vì cái mình tưởng đúng
Có thể lại là sai.

130
Không dìm người khác xuống
Để tự nâng mình lên.
Vì trắng vẫn là là trắng,
Và đen vẫn là đen.

131
Độ lượng với người khác
Là khoan dung với mình.
Tha thứ cho người khác
Là tha thứ cho mình.

132
Lòng tin như tờ giấy,
Trót lỡ tay vò nhàu,
Không bao giờ phẳng lại
Như vốn có ban đầu.

133
Trên đời này yêu ghét
Đều luôn có căn nguyên.
Không bình phẩm người khác.
Được nhàn, lại đỡ phiền.

134
Hãy trân trọng tình cảm
Người khác dành cho mình.
Hãy đáp lại nếu dược.
Nhận tình phải trả tình.

135
Anh có thể tài giỏi.
Nhưng đừng nghĩ thiếu anh,
Mọi người sẽ chết cả
Và việc sẽ không thành.

136
Không gì kéo dài mãi.
Nhất là chuyện đau buồn.
Bạn có thể quyết định
Nên buồn hay không buồn.

137
Ta không thể thay đổi
Mặt trời mọc hướng nào.
Nhưng có thể quyết định
Sẽ tỉnh dậy lúc nào.

138
Ai cũng có điểm mạnh
Và điểm yếu của mình.
Thực ra trong người ác
Cũng có một chút tình.

139
Bạn hơn người một chút.
Người khác sẽ thấy ghen.
Nhưng nếu bạn hơn hẳn
Thì người ta sẽ khen.

Thậm chí còn hâm mộ.
Không ít người làm theo.
Đó là sự khác biệt.
Mà là khác biệt nhiều.

140
Một lần bạn ngu ngốc?
Yên tâm, không sao đâu.
Nhưng hai lần thì khác.
Hai lần là ngu lâu.

141
Đừng phí công vô ích
Học mánh khóe gian thương.
Trời sẽ không cho lãi
Bằng buôn bán bình thường.

142
Tình yêu và tình bạn
Không phải không cãi nhau.
Mà sau khi hết cãi
Lại tiếp tục bên nhau.

143
Có ngày bạn sẽ hiểu
Ở đời làm thông minh
Dễ hơn sống lương thiện
Để mọi người yêu mình.

Thông minh do trời phú.
Lương thiện là do người.
Muốn trở thành lương thiện,
Phải rèn luyện cả đời.

144
Trẻ con mà không khóc,
Sẽ không được bú no.
Người lớn không đề nghị,
Sẽ không được ai cho.

145
Một mình, hãy cẩn thận
Với suy nghĩ của mình.
Chỗ đông người, cẩn thận
Với lời nói của mình.

146
Niềm tin cũng tương tự
Như mạng sóng wifi.
Vô hình nhưng có thể
Kết nối bạn lâu dài.

147
Đã làm, không kêu khó.
Đã khó thì không làm.
Không làm, nghỉ cho khỏe.
Mà làm phải ra làm.

148
Cơ hội rất có thể
Đến gõ cửa đêm khuya.
Nhưng tiếng gõ rất khẽ.
Vậy học mà lắng nghe.

149
Không phải sự phản bội
Làm chúng ta tổn thương.
Mà chúng ta tổn thương
Vì sợ sự phản bội.

150
Sự khác biệt lớn nhất
Giữa súc vật và người,
Là chỉ người mới biết
Rằng mình là con người.

Súc vật thì ngược lại,
Không bao giờ nghĩ mình
Thuộc đẳng cấp súc vật,
Thô thiển và vô minh.

151
Người Nhật lớn lên được
Vì biết cúi thấp đầu.
Người Việt lẹt đẹt mãi
Vì hiên ngang ngẩng đầu.

Người Nhật thành giàu có
Vì không thích khoe mình.
Người Việt mãi nghèo đói
Vì luôn thích khoe mình.

152
Muốn thấy rõ phía trước,
Phải ngoái nhìn phía sau.
Muốn tìm chỗ để đứng,
Đôi khi phải ngước đầu.

Ta phóng xe vun vút
Trên cao tốc cuộc đời,
Thường nhìn qua kính hậu
Để thấy mình, thấy người.

153
Khi ta được chiếu sáng,
Ai cũng đi theo ta.
Trong bóng tối, cái bóng
Cũng lặng lẽ bỏ ta.

154
Khi bạn làm việc tốt,
Sẽ không ai nhớ đâu.
Nhưng trót sai gì đấy,
Người ta nhớ rất lâu.

155
Muốn trở thành dũng cảm,
Thì phải thắng cái hèn.
Muốn như đuốc tỏa sáng,
Tự mình phải cháy lên.

Không có chuyện ai đó.
Muốn đủ điều trên đời
Mà không chịu làm việc,
Chỉ mơ mộng và lười.

156
Người cao thượng, lịch lãm
Không bao giờ làm gì
Để hạ thấp người khác.
Càng không bắt phải quỳ.

Ngược lại, người ngu dốt
Lại cứ thích hơn người.
Tương tự, anh nghèo đói
Thường khoe giàu lòe đời.

157
Muốn sống có ý nghĩa,
Phải sống có đam mê.
Phải tạo và nuôi dưỡng
Và chế ngự đam mê.

158
Người Đức có ngạn ngữ:
Bà mẹ trước khi sinh
Phải chải tóc, tô điểm
Mới đẻ được con xinh.

159
Không học mới xấu hổ.
Không biết là bình thường.
Không biết thì cứ hỏi.
Việc ấy cũng bình thường.

160
Rượu thì uống vụng trộm
Mà say nhè công khai.
Đầu tưởng mình khôn lắm,
Mặt không lừa được ai.

Nhiều người như thế đấy.
Thích lên mặt dạy người,
Mà không hề hay biết
Mình đang bị chê cười.

161
Thành thật với người khác.
Nghiêm túc với bản thân
Là điều kiện tiên quyết
Để trở thành vĩ nhân.

Không có người vĩ đại,
Cao thượng và thông minh
Lại lừa dối người khác
Và lừa dối chính mình.

162
Chỉ nói điều mình biết,
Ấy là bậc thông minh.
Nói cái mình không biết
Là thằng ngu đáng khinh.

163
Đặc tính người thô lỗ
Là không đủ thông minh
Để nói lời thích hợp,
Có lý và có tình.

Họ cũng thiếu kiên nhẫn,
Và thiếu cả khôn ngoan
Để biết nên im lặng.
Vừa đúng lại vừa nhàn.

164
Đặc tính người yếu đuối
Là ích kỷ, vô ơn.
Người tinh thần mạnh mẽ
Không bao giờ vô ơn.

165
Người khôn ngoan, dũng cảm
Là người biết sợ Trời.
Dũng cảm, khôn ngoan nhất
Là người biết sợ Người.

166
Con người chết để tiếng.
Con vật chết để da.
Và chọn gì để lại
Là quyền của chúng ta.

167
Mục đích cao cả nhất
Của chúng ta, con người
Là làm việc, cống hiến
Và tử tế với đời.

168
Không chỉ trên xe lửa
Mới có người đi chui.
Trên con tàu lịch sử
Rất nhiều người đi chui.

169
Đừng thở dài, buồn chán
Khi gặp phải buồn đau.
Bùn bẩn dưới chân bạn,
Nhưng nắng ấm trên đầu.

170
Mình có sao sống vậy.
Mình là người bình thường.
Nhưng dẫu sao hãy cố
Không là người tầm thường.

171
Hãy nhớ: Sự lười biếng
Như những chiếc rễ cây.
Chúng nhanh chóng phát triển,
Kìm chân ta hàng ngày.

172
Một người phải đủ lớn
Để chấp nhận sai lầm.
Đủ khôn để học hỏi
Kinh nghiệm từ sai lầm.

Nhưng để sửa chữa nó,
Thì nhất thiết con người
Phải mạnh và ý chí
Để làm lại cuộc đời.

173
Những người vượt thời đại
Về hiểu biết, tầm nhìn,
Bị đám đông thù ghét,
Vì không hiểu, không tin.

174
Thái độ đúng đắn nhất
Với kẻ thích lòe đời
Là im lặng, nếu được,
Kèm theo một nụ cười.

175
Sống mà không vấp ngã
Là rất tốt, tất nhiên.
Nhưng còn tốt hơn thế
Là ngã, lại đứng lên.

176
Càng trưởng thành, ta thấy
Tranh luận đúng hay sai
Hoàn toàn không quan trọng.
Ai thế nào mặc ai.

Với ta quan trọng nhất
Là cảm giác bình yên.
Và đó là dấu hiệu
Hướng thiện và hướng thiền.

177
Không muốn bị nói xấu
Thì đừng nói xấu ai.
Không muốn phải buồn bã
Thì đừng nên thở dài.

178
Một khi ta nói ít,
Ta sẽ nghe nhiều hơn.
Tương tự, khi nhắm mắt,
Ta sẽ thấy nhiều hơn.

179
Nói mà không suy nghĩ
Chẳng khác nào bắn tên
Mà không nhắm đích trước,
Hoặc mắt nhìn hai bên.

180
Nói, nên nói nhỏ nhẹ,
Có lý và có tình.
Nhưng những gì muốn nói
Phải dứt khoát, phân minh.

181
Sau khi bị trừng phạt,
Người tốt sẽ tốt hơn.
Nhưng nhiều khi, thật tiếc,
Người xấu lại xấu hơn.

182
Đời là dòng sông xiết
Ẩn chứa nhiều hiểm nguy.
Vậy học bơi mà sống
Để không bị cuốn đi.

183
Anh có thể đỗ lỗi
Cho bất kỳ người nào.
Nhưng rượu chè, cờ bạc
Chính anh tự bập vào.

Trót bập thì phải bỏ.
Không đổ lỗi cho người.
Nếu không anh sẽ khổ,
Mà phải khổ suốt đời.

184
Hoặc chiếc đe, hoặc búa,
Anh phải chọn cho mình.
Không được thành miếng sắt
Để bị dập thành đinh.

185
Miếng ăn to dễ nghẹn.
Ăn thế nào còn tùy.
Không thể có chuyện được
Mà không mất cái gì.

186
Những món quà cuộc sống -
Đừng ngồi đó mà chờ.
Muốn có, phải phấn đấu
Hàng ngày và hàng giờ.

187
Có mười phần sung sướng
Thì chỉ nên hưởng hai.
Còn lại để con cháu
Được hưởng lộc lâu dài.

188
Những đứa con bất hiếu
Thường oán trách mẹ cha.
Người thuê nhà túng thiếu
Thường oán trách chủ nhà.

189
Một con bồ câu trắng
Làm bạn với quạ đen.
Lông của nó vẫn trắng,
Nhưng trong lòng thì đen.

190
Không hiểu người là dở,
Là sự thiếu thông minh.
Nhưng còn dở gấp bội
Là khi không hiểu mình.

191
Biển có thể thu hút
Tất cả suối và sông
Là vì biển ở thấp,
Hơn thế, còn rộng lòng.

192
Người ta thành quân tử
Nhờ đức nhiều hơn tài.
Tiểu nhân thì ngược lại,
Vì đức kém hơn tài.

193
Khi đường đời khúc khuỷu,
Đầy khó khăn, bất công,
Thì cái tâm phải thẳng.
Đầu không nghĩ lòng vòng.

194
Để người nghe dễ hiểu
Thì phải nói chân thành.
Muốn nói được chân thành,
Phải nói điều mình nghĩ.

195
Đừng tin lời thề thốt.
Bản thân mình đừng thề.
Thề độc lại càng sợ.
Nghe đã thấy ghe ghê.

196
Trót nói điều ngu ngốc
Thì im lặng cho qua.
Cố biện minh cho nó
Là ngu ngốc gấp ba.

197
Anh là một người tốt,
Giết một tên giết người,
Đời vẫn không giảm bớt
Số lượng kẻ giết người.

198
Hãy học cái tốt đẹp
Để khôn lớn thành người
Bằng cách rút kinh nghiệm
Cái ngu của người đời.

199
Nghèo không phải là xấu.
Xấu là nghèo mà hèn.
Hèn cũng không đáng ghét,
Trừ phi cam chịu hèn.

Tuổi già không đáng sợ.
Đáng sợ là cảnh già,
Gắt con cháu ỏm tỏi,
Ngồi lù lù trong nhà.

200
Thói quen khó thay đổi.
Lớn lên với thói lười,
Già chết cùng thói ấy.
Tức là lười suốt đời.

201
Sống không cần người khác -
Nghĩ thế là vô minh.
Sai hơn - nghĩ người khác
Sống không thể thiếu mình.

202
Không thể là vĩ đại
Một lãnh tụ độc tài.
Không có gì độc ác
Được ca tụng lâu dài.

203
Đừng nên kêu đất hẹp,
Không có chỗ dung thân.
Hãy lùi lại vài bước,
Sẽ thấy đất rộng dần.

204
Cơm của kẻ bất nghĩa,
Thà chết đói, không ăn.
Thà chết rét không mặc
Áo của kẻ bất nhân.

Nguyễn Trãi dạy như thế,
Không sai một tẹo nào.
Người xưa là thế đấy.
Người nay thì thế nào?

205
Giản dị là tột đỉnh
Của nghệ thuật, thơ văn.
Nó cũng là tính cách
Của các bậc vĩ nhân.

Người vĩ đại thực sự
Luôn giản dị, tự nhiên.
Cư xử rất thoải mái.
Nhìn cái là biết liền.

Tốt đẹp và cao thượng,
Sống giản dị ở đời
Tưởng dễ mà rất khó
Với rất, rất nhiều người.

206
Giết ruồi muỗi là mật.
Lời nịnh giết đàn bà.
Đàn ông chết vì gái.
Còn bố mẹ, ông bà

Thường chết vì con cái.
Những đứa con của mình,
Ích kỷ và bất hiếu,
Vì tiền mà quên tình.

207
Ta không biết điều ác
Ta gây ra với người
Theo ta như hình bóng
Cho đến hết cuộc đời.

Và theo lut nhân quả,
Điều ác này của ta
Sẽ bắt phải trả giá.
Không ta thì người nhà.

208
Không biết thì nói thật
Cái không biết của mình.
Sao cứ phải xấu hổ
Và tìm cách chối quanh?

Người trung thực, tự trọng
Không dấu dốt bao giờ.
Không biết thì họ hỏi,
Không chơi trò giả vờ.

209
Người đam mê vật chất,
Thích trai gái, thích ăn,
Thường là người yếu đuối
Và bạc nhược tinh thần.

210
Chưa hẳn là người tốt
Người nhẹ nhàng, ít lời.
Nhiều khả năng nhu nhược
Cam chịu và thích lười.

211
Người thực sự cầu thị
Thích sống theo châm ngôn.
Người tầm thường, lười nghĩ
Thích sưu tập châm ngôn.

212
Buôn bán, khi thua lỗ,
Người ta thích kêu ca.
Lãi thì sướng âm ỉ,
Đóng cửa, vui trong nhà.

213
Khi một việc nào đó
Được giải thích dài dòng.
Thì hãy tin người nói
Có gì giấu trong lòng.

214
Ở đời luôn vẫn vậy:
Nhiều người nghĩ giống nhau
Thường không bằng một ít,
Nhưng biết nghĩ khác nhau.

Nước nào mà lãnh đạo
Là giai cấp công nông,
Thì nước ấy vạn kiếp
Không thoát khỏi cánh đồng,

215
Không quan trọng người khác
Nghĩ về bạn thế nào.
Quan trọng là bạn nghĩ
Bạn là người thế nào.

216
Muốn có cuộc sống đẹp,
Rực rỡ như cầu vồng,
Bạn cần có ánh nắng
Và một chút mưa giông.

217
Thuốc đặc trị, hiệu nghiệm
Chữa nỗi buồn cuộc đời
Và giảm bớt căng thẳng
Luôn luôn là nụ cười.

218
Khi gặp kẻ địch mạnh,
Tôn Tử có châm ngôn
Là Tẩu Vi Thượng Sách.
Nôm na là nên chuồn.

219
Người phải thuận theo đất.
Đất phải thuận theo Trời.
Trời phải thuận theo Đạo.
Đạo phải hợp lòng Người.

Trang Tử dạy như thế
Hàng nghìn năm trước đây.
Một lời dạy chí lý,
Vẫn đúng tận hôm nay.

220
Mừng vui thì có hạn.
Đau đớn là vô cùng.
Đó là một sự thật
Mà ta phải sống chung.

Vì nói gì thì nói,
Cuộc đời của chúng ta
Quả thật vui thì ít,
Mà nhiều nỗi xót xa.

221
Trong giao tiếp phải nhớ:
Thứ nhất sợ anh hùng,
Thứ hai sợ những kẻ
Nghèo đói và điên khùng.

Nghèo, không gì để mất,
Nguy hiểm hạng người này.
Vậy bắt chước Tôn Tử
Mà cao chạy xa bay.

222
Nhà thơ bẩn, tóc rối
Tưởng thơ mình nhất đời.
Con trai lười thường nghĩ
Mình lãng mạn hơn người.

223
Chính nhờ biết cách nói
Nên những người thông minh
Luôn biết cách im lặng,
Không tự đề cao mình.

224
Có điều hay để nhớ
Là rất tốt, tuy nhiên,
Còn tốt hơn là lúc
Không có gì cần quên.

225
Thực ra thì bạo lực
Là biểu hiện cuối cùng
Của tính cách hèn nhát,
Yếu đuối và điên khùng.

226
Để có được tất cả,
Ta hy sinh chính mình.
Nhưng khi có tất cả,
Ta cố tìm lại mình.

227
Cuộc đời luôn vẫn vậy:
Nó lấy đi bao nhiêu,
Sẽ bù lại chừng ấy.
Có khi còn bù nhiều.

Nhưng vấn đề ở chỗ
Ta có chịu nhọc lòng
Để tìm kiếm những cái
Đời trả ơn hay không.

228
Thứ nhất sợ anh hùng.
Thứ hai sợ cố cùng.
Nếu có quyền được chọn,
Hãy chọn sợ cố cùng.

229
Tha thứ cho ai đó
Có thể là dễ dàng.
Nhưng tin lại người ấy
Thì rất không dễ dàng.

230
Một người phải đủ lớn
Để chấp nhận sai lầm.
Đủ khôn để học hỏi
Kinh nghiệm từ sai lầm.

Nhưng để sửa chữa nó,
Thì nhất thiết
người
Phải mạnh và ý chí
Để làm lại cuộc đời.

231
Hai đặc điểm dễ thấy
Ở những người vô minh.
Một - là mất bình tĩnh.
Hai - mâu thuẫn với mình.

232
Cả trong việc nhỏ nhặt
Cũng phải làm hết mình.
Thành công và sức mạnh
Đều từ đó mà thành.

233
Cuộc sống không cho bạn
Những gì bạn ước mơ.
Nhưng cho bạn lựa chọn
Và thực hiện ước mơ.

234
Khi một người bất hạnh
Mà làm cho người này
Không cảm thấy bất hạnh,
Bạn là thánh, là thầy.

235
Vấn đề là ở chỗ
Bạn không biết làm gì
Khi có nhiều lựa chọn.
Thời gian cứ trôi đi.

Cho đến lúc bất chợt
Bạn biết cái cần làm,
Thì đã hết lựa chọn.
Mà làm vẫn phải làm.

236
Ta biết nhà lắm chuột
Chỉ khi không có mèo.
Khi gạo hết, tiền hết,
Ta mới thấm cái nghèo.

237
Hoặc là ta hành động,
Hoặc sẽ bị kéo đi.
Tự ta phải quyết định
Nói gì và làm gì.

238
Nhiều sự thật chua xót
Rất khó nói với người.
Tự mình phải chấp nhận
Đôi khi khó gấp mười.

239
Dễ, khi kéo ai đấy
Thoát lên từ đất bùn.
Khó, khi kéo đất bùn
Ra khỏi đầu người ấy.

240
Khi tự mắng mình ngốc
Hay cười diễu chính mình,
Ta lớn thêm một chút,
Thêm một chút thông minh.

241
Có gì thì vui ấy.
Đừng phí công kêu ca.
Nó làm mệt người khác
Và cũng làm mệt ta.

242
Chọn được mục đích sống,
Vì gì và vì ai,
Là điều kiện tiên quyết
Để hạnh phúc lâu dài.

243
Thực ra điều quan trọng
Không phải bạn là ai,
Mà việc bạn đang sống
Và làm việc bên ai.

244
Thích - khi trên facebook
Có nhiều người like ta.
Chưa hẳn thích - đời thực
Có nhiều người like ta.

245
Trước khi có facebook
Ta sống cuộc đời thường.
Sau khi có facebook
Ta mất cuộc đời thường.

246
Cuốn sách hay trên giá
Quay lưng với chúng ta.
Nhưng ta vẫn thấy nó
Là bạn tốt trong nhà.

247
Để khóc, cuộc đời có
Cả một trăm lý do.
Nhưng để cười, ta có
Cả một nghìn lý do.

248
Đến một lúc nào đó
Bạn sẽ thôi thở dài
Lo nghĩ về việc bạn
Sau này sẽ là ai.

Thay vào đó, duy nhất
Bạn chỉ muốn rằng mình
Được sống một cuộc sống
Của mình và do mình.

249
Khi bạn cười vui vẻ,
Mọi người sẽ cười theo.
Nhưng khi buồn, bạn khóc,
Thường ít người khóc theo.

250
Niềm an ủi lớn nhất
Cho những người không may
Là trên đời còn có
Rất nhiều người không may.

251
Sẽ luôn có đủ chỗ
Cho mọi cái trong đời,
Với điều kiện mỗi cái
Đặt đúng chỗ, đúng người.

252
A man of pleasure
Is a man of woes.
Tức người ham khoái lạc
Sẽ chịu nhiều khổ đau.

253
Ta có thể thay đổi
Số phận cuộc đời mình
Đơn giản chỉ bằng cách
Thay đổi thái độ mình.

254
Cùng cười với người khác
Là niềm vui ở đời.
Nhưng sẽ là bất hạnh
Nếu bị người khác cười.

255
Ít khả năng bế tắc
Dẫn đến chuyện đau buồn,
Nếu ta đủ dũng cảm
Từ bỏ các lối mòn.

256
Khi bạn bè thân thiết
Khen bạn đang trẻ ra,
Thì điều ấy có nghĩa
Rằng bạn bắt đầu già.

257
Phản kháng là nền tảng
Của dân chủ, tự do.
Nô lệ là những kẻ
Ngoan ngoãn như trâu bò.

258
Cái gì đó để mất
Mà không biết đã mất
Thì cái ấy thực ra
Đang còn và chưa mất.

259
Không chỉ chịu trách nhiệm
Với lời nói của ta.
Ta còn chịu trách nhiệm
Với lời chưa nói ra.

260
Để có được những cái
Mà chúng ta rất cần,
Trước hết phải học sống
Thiếu những cái rất cần.

261
Tự gọi mình thận trọng
Thường là kẻ yếu hèn.
Và gọi mình tiết kiệm
Là kẻ sợ tiêu tiền.

262
Chúng ta không nhất thiết
Phải tài giỏi ở đời.
Nhưng chúng ta nhất thiết
Phải khác với mọi người.

263
Luôn vẫn thế, rất khó
Bắt những người nhiều tiền
Quan tâm và thông cảm
Với người không có tiền.

264
Cái duy nhất còn lại
Khi chúng ta qua đời
Là những cái khi sống
Ta đã trao cho đời.

265
Một người mà kết bạn
Với tất cả mọi người,
Thì người ấy không có
Người bạn nào trên đời.

Tương tự, ai dễ dãi
Khen tất cả mọi người,
Thì người ấy thực chất
Không khen ai trên đòi.

266
Không sống mới đáng sợ,
Chứ chết chẳng là gì.
Ngồi nghỉ là một chuyện.
Chuyện khác là không đi.

267
Không có gì đáng giá
Để bạn đọc tin yêu
Ở những người cầm bút
Đọc ít mà viết nhiều.

268
Cuộc đời ta đang sống
Giống như một dòng sông.
Có người xuôi theo nước.
Có người bơi ngược dòng.

Xuôi hay ngược đều tốt,
Tùy mục đích từng người.
Nhưng đứng yên một chỗ
Là để phí cuộc đời.

269
Phụ nữ khác nam giới
Về quan niệm vợ chồng.
Với họ, rất đơn giản -
Hoặc một, hoặc là không.

Đàn ông thì ngược lại,
Rất mập mờ chuyện này.
Miệng thì nói chung thủy,
Mà bắt cá nhiều tay.

270
Đàn ông thường coi nhẹ
Người đàn bà của mình.
Trong khi quá chú ý
Tới những người xung quanh.

Đàn bà thì chỉ biết
Người đàn ông của mình.
Trong khi không chú ý
Tới những người xung quanh.

271
Con gái giống trẻ nhỏ,
Thích lắc đầu nói “không”.
Con trai giống trẻ nhỏ,
Cứ tin lời nói “không:.

272
Phụ nữ vốn đã khổ.
Nhưng khổ nhất là khi
Cưới nhau xong mới biết
Thằng chồng chẳng ra gì.

273
Nhiều phụ nữ hiện đại
Ở các nước phương Tây
Tâm niệm hai nguyên tắc.
Đại khái như thế này:

Không nhất thiết người ấy
Có trách nhiệm nuôi mình.
Nhưng nhất thiết người ấy
Đủ giàu để nuôi mình.

Không nhất thiết người ấy
Làm lễ cưới với mình.
Nhưng nhất thiết người ấy
Có ý định lấy mình.

274
Một người bạn thực sự
Bước vào cuộc đời ta
Bất chấp việc lúc ấy
Cả thế giới bước ra.

275
Một nụ cười có thể
Làm thay đổi một ngày.
Một cái ôm có thể
Làm thay đổi bảy ngày.

Nhưng một lời nói đẹp
Và ấm áp tình người
Rất nhiều khi có thể
Làm thay đổi cả đời.

276
Như dòng sông, con suối,
Người thông minh, người khôn -
Nước sâu thì chảy chậm
Và gây ít tiếng ồn.

277
Không thể làm mặt trời
Để chiếu sáng mặt người,
Thì đừng làm mây xám
Để che tối mặt người.

278
Bạn muốn giống ai đó,
Cũng là chuyện thường tình.
Tuy nhiên, bạn càng cố,
Càng để mất chính mình.

279
Hai nơi bạn có thể
Làm tất cả mọi điều,
Kể cả điều nhảm nhí
Là mơ và đang yêu.

280
Bạn nhiều lần cố gắng
Vẫn thất bại - Không sao.
Còn hơn gặp thất bại,
Không cố thêm lần nào.

Một khi bạn thất bại,
Mà vẫn biết mỉm cười,
Tức là bạn đã đạt
Sự thành công trong đời.

281
Sự trưởng thành không phải
Khi biết lo cho mình.
Biết lo cho người khác
Mới là sự trưởng thành.

282
Ở đời, không quan trọng
Bạn là người thế nào.
Mà quan trọng là việc
Bạn cố gắng thế nào.

283
Phương Tây đang có mốt
Giàu sống như người nghèo
Hạnh phúc trong tối giản.
Khuyên các bạn nên theo.

284
Hãy xem mỗi ngày mới,
Thức dậy cùng bình minh,
Là một ngày đặc biệt,
Đầu tiên của đời mình.

285
Không có gì bất biến.
Mọi cái đều đổi thay.
Thậm chí cả chân lý.
Luôn vẫn thế xưa nay.

Vậy đừng nên tuyên bố
“Tôi đã nói là làm!”
Vì nhiều khi, thật tiếc,
Muốn mà không thể làm.

286
Đời là một canh bạc.
Và chỉ có những người
Dám mạo hiểm chơi nó
Mới thực hiểu cuộc đời.

287
Đừng nguyền rủa bóng tối.
Lại càng không khóc rên.
Thay vào đó, lặng lẽ,
Hãy thắp một ngọn đèn.

288
Bạn yêu rồi đau khổ?
Hãy nhớ chân lý này:
Cầm được thì bỏ được.
Bỏ, có khi lại hay.

289
Lòng ghen ghét, đố kỵ
Làm đau khổ chính ta
Hơn người ta ghen ghét.
Đau, không dám nói ra.

290
Đừng nhận xét người khác.
Nói xấu càng không nên.
Vừa không phải mỏi miệng,
Vừa tránh được ưu phiền.

281
Người nghiêm túc, bản lĩnh
Thành công không đem khoe.
Thất bại không ca thán.
Bất chấp lời khen chê.

292
Ở đời, muốn thành đạt
Trong bất cứ cái gì,
Phải không sợ thật bại
Trong bất cứ cái gì.

293
Nhiều người lo trả nợ
Mặc dù không hề vay.
Nhiều người chuyện bé xíu
Mà lấn cấn suốt ngày.

294
Mỗi lần gặp thất bại,
Tốt nhất là quên đi
Để bắt đầu việc mới.
Coi như không có gì.

Tình yêu mà trục trặc
Thì thôi, hãy sẵn sàng
Cho một tình yêu mới.
Đơn giản và dễ dàng.

Không có gì không tốt
Trong việc ta yêu nhiều.
Đời, lấy nhau là mấy.
Đời, quan trọng là yêu.

Thời trẻ tôi mòn đít
Trong Thư Viện Quốc Gia.
Không yêu, giờ mới tiếc.
Tiếc thì tuổi đã già.

295
Thực ra thì hạnh phúc
Không do bạn thế nào
Hoặc làm gì, mà bạn
Đánh giá mình ra sao.

296
Nhiều khi ta thành đạt
Không phải do hơn người,
Mà do ta dũng cảm
Dám suy nghĩ khác người.

297
Đôi khi cách tốt nhất
Để có ý tưởng hay,
Là thả hồn mơ mộng,
Nghĩ lung tung suốt ngày.

298
Tờ bạc mệnh giá lớn
Nằm trong ví, ít lời.
Xu thích kêu lẻng xẻng.
Điều này đúng với người.

299
Cuộc đời rất sòng phẳng.
Ta cho đời bao nhiêu
Sẽ nhận lại chừng ấy.
Mà thường là nhận nhiều.

300
Khôn, thì kiếm một triệu,
Chỉ tiêu bảy, tám trăm.
Dại, kiếm bảy tám trăm
Lại muốn tiêu một triệu.

301
Không ít điều bé nhỏ,
Tưởng như chẳng có gì,
Thế mà lại mang đến
Những bất ngờ diệu kỳ.

302
Vận may thường chỉ đến
Với người tìm vận may.
Ngược lại, ngồi chờ nó,
Có mà chờ suốt ngày.

303
Cuộc sống luôn thay đổi.
Đó là luật, chúng ta
Đơn giản phải tìm cách
Thích nghi và vượt qua.

304
Ngày nào bạn còn sống,
Vui được thì vui đi.
Vui cả khi gặp khó.
Thụng mặt mà làm gì.

Lạc quan là chìa khóa
Luôn dẫn đến thành công.
Bi quan là vật cản
Không cho bạn thành công.

305
Có vợ đẹp cũng thích.
Nhưng chắc chắn thích hơn
Là chọn được người vợ
Làm đời bạn đẹp hơn.

306
Khi một người quyết định
Làm khác người quanh mình,
Thì người ấy cực dốt
Hay cực kỳ thông minh.

397
Ta hay sợ hậu quả
Của những việc sắp làm,
Mà ít sợ hậu quả
Của việc ta không làm.

308
Ta thường quên, không nhớ
Một sự thật hiển nhiên,
Rằng nhiều khi ta chết
Vì có quá nhiều tiền.

309
Bạn có tài đến mấy,
Mà lười, cũng vứt đi.
Và cuối cùng, khi chết,
Tay trắng, chẳng có gì.

Tài không chỉ thiên bẩm,
Mà do mình, và người
Tài ít nhưng luyện mãi,
Sẽ thành đạt trong đời.

310
Đúng, xa cách có thể
Tăng hương vị tình yêu.
Nhưng xa cách lâu quá
Sẽ giết chết tình yêu.

Tương tự, ghen một chút
Tình yêu thêm mặn nồng.
Nhưng dại mà ghen quá,
Thì thôi, coi như xong.

311
Tin hay không tùy bạn,
Nhưng những người yêu nhiều
Thường ít gặp thất bại
Hơn những người ít yêu.

Lại nữa, người từng trải
Vì phải yêu nhiều người,
Về sau thường hạnh phúc
Hơn người yêu ít người.

312
Làm vẻ vang ngôi nhà
Phải chính là chủ nhà.
Chứ không phải chủ nhà
Vẻ vang nhờ ngôi nhà.

313
Tin, nên tin một nửa
Những gì ta được nghe.
Nhưng vấn đề ở chỗ
Tin nửa nào khi nghe.

314
Đại dương không từ chối
Một giọt nước mưa nào.
Hãy mỉm cười đáp lại
Khi có ai đang chào.

315
Một khi đã quyết định,
Đi, phải đi cho mau.
Không thể đi xa được
Nếu ngoái nhìn phía sau.

Sống, ai chẳng lầm lỗi.
Cái gì qua, cho qua.
Lăn tăn mãi quá khứ,
Khó đạt tương lai xa.

316
Muốn có sự nghiệp lớn,
Trước hết phải tự tin.
Ai không biết tự tin,
Không có sự nghiệp lớn.

317
Đáng thương cho những kẻ
Sống chỉ để kiếm tiền,
Không biết đời còn có
Nhiều cái khác ngoài tiền.

318
Có gạch không nhất thiết
Là ta sẽ có nhà.
Quan trọng là biết cách
Xếp gạch để thành nhà.

319
Dù thu nhập vừa phải,
Bạn không bao giờ nghèo
Nếu có một người vợ
Biết tiết kiệm chi tiêu.

320
Đã yêu thì không tiếc.
Đã tiếc thì không yêu.
Đôi khi tưởng mất hết,
Mà hóa ra được nhiều.

321
Không thể thấy ánh sáng
Khi nhìn vào đêm đen.
Không thể thành người tốt,
Chơi với bọn thấp hèn.

322
Ta hay quá sốt sắng
Quan tâm đến mọi người,
Mà quên ta là người
Đáng được quan tâm nhất.

Ta thường tìm hạnh phúc
Ở đâu đó rất xa,
Mà quên rằng hạnh phúc
Ở ngay chính trong ta.

323
Nghe, ai mà chả thích
Nghe những điều ngọt ngào.
Vì mặt trời chói mắt,
Ta thích ngắm trời sao.

Nhưng làm nên sự sống
Lại chính là mặt trời,
Không phải sao lấp lánh,
Mờ ảo và xa vời.

324
Chiến thắng vẻ vang nhất
Là chiến thắng chính mình.
Chiến thắng được chính mình
Sẽ chiến thắng tất cả.

325
Phụ nữ nên lặng lẽ
Đứng thấp hơn chồng mình.
Thậm chí vờ ngu ngốc,
Cả khi rất thông minh.

Ngược lại sẽ phiền đấy.
Chẳng sao, nếu thua chồng.
Mỗi nhà chỉ một nóc.
Thôi, nhường cho đàn ông.

326
Một khi là phụ nữ,
Thì dễ yêu, dễ thương,
Yếu đuối, mau nước mắt,
Cũng là chuyện bình thường.

Đàn ông cần ở họ
Sự yếu đuối đàn bà.
Cứ để chồng sĩ diện,
Thích làm ông chủ nhà.

Vậy, đừng cố cứng rắn.
Hãy trở lại chính mình.
Nhẹ dạ và ngốc nghếch,
Cả khi thừa thông minh.

PS
Phụ nữ thích cứng rắn
Không thua kém đàn ông,
Cái hay đâu chưa thấy,
Chỉ thấy dễ ế chồng.

327
Thành công hay thất bại,
Dù là người thế nào,
Bạn vẫn là duy nhất,
Không hề có bản sao.

Vậy hãy sống và chết
Như bạn vẫn ước mơ.
Đúng như nguyên bản thật,
Không phải bản sao mờ.

328
Ta biết, có phụ nữ
Mang tiếng xấu “dại trai”,
Rằng yêu đương mù quáng,
Tốn sức, tốn tiền tài.

Nhưng ta lại không biết
Chính thói “dại trai” này
Làm họ thấy hạnh phúc,
Nâng tâm hồn lên mây.

Đời là cho và nhận.
Cũng thế trong tình yêu.
Tình yêu không tính toán
Cho, nhận ít hay nhiều.

PS
Không ít các trường hợp
Phụ nữ trót “dại khờ”
Lại là người may mắn
Và hạnh phúc bất ngờ.

329
Thường thì các bài học
Có giá riêng của mình.
Nhờ những bài học ấy
Ta trở thành thông minh.

Bài học mà miễn phí,
Tức không làm ta đau,
Tốt thì cũng tốt thật,
Thường không hay lắm đâu.

330
Cuộc đời rất có thể
Xô bạn xuống bùn đen.
Nhưng chính bạn quyết định
Nằm đấy hay đứng lên.

321
Một con chim bị nhốt
Trong lồng nhỏ lâu ngày
Nghĩ những con chim khác
Chắc điên vì thích bay.

322
Thiên nhiên không hối hả,
Mà mọi thứ tuyệt vời.
Sao ta cứ hối hả
Bận rộn với sự đời?

323
Hạnh phúc to lớn nhất
Với một người đàn bà -
Không phải nhiều đối tượng
Đeo đuổi và tặng hoa.

Họ chỉ mong tìm được
Duy nhất chỉ một người
Đáng để họ gắn bó
Và từ chối mọi người.

324
Cãi nhau, không cần biết
Ai sai, vợ hay chồng.
Nhưng để phụ nữ khóc
Là lỗi của đàn ông.

325
Không phải ai cũng xấu
Trong thế giới đàn ông.
Vấn đề là may mắn
Tìm đúng người, đúng chồng.

Tạm gạt chuyện duyên số,
Vấn đề là ở đời
Phải làm sao khôn khéo
Để không chọn nhầm người.

326
Nhiều chàng trai ngu ngốc
Lại tưởng mình thông minh.
Cứ nghĩ người con gái
Sẽ đứng đấy chờ mình.

Mọi cái có giới hạn,
Nhất là sự đợi chờ.
Đã yêu phải dứt khoát,
Không chơi trò mập mờ.

Gặp những chàng như thế,
Phải cương quyết nói không.
Mời anh biến, còn chỗ
Để tôi đi lấy chồng.

327
Đàn ông vốn nổi tiếng
Hời hợt và bạc tình,
Không xem vợ của họ
Là toàn bộ đời mình.

Vậy thì khuyên phụ nữ,
Dẫu coi trọng gia đình,
Không coi chồng của của họ
Là toàn bộ đời mình.

328
Bi kịch của phụ nữ
Là hy sinh quá nhiều,
Mà cái họ nhận được
Không phải là tình yêu.

Còn bi kịch hơn thế
Là phụ nữ xưa nay
Phần lớn vẫn lặng lẽ
Chịu đựng bất công này.

329
Khi muốn biết ai đó
Là loại người thế nào,
Chỉ cần xem người ấy
Yêu loại đàn ông nào.

330
Rất có thể phụ nữ
Biết ít hơn đàn ông.
Nhưng  những gì đã biết,
Họ hiểu hơn đàn ông.

331
Với phụ nữ, đôi lúc
Im lặng và nụ cười
Là một món trang sức
Và vũ khí chết người.

332
Chúng ta thường thay đổi
Vì hai lý do sau:
Một, do ta khôn lớn.
Hai, do bị đánh đau.

333
Để thấy hết cái đẹp
Của một người đàn bà,
Người chồng phải kiên  hẫn
Chờ đến lúc tuổi già.

334
Hãy đánh giá phụ nữ
Qua cái họ đã làm.
Đàn ông thì ngược lại -
Qua cái họ hứa làm.

335
Phụ nữ dễ tha thứ
Cho người làm hại mình.
Nhưng sẽ không tha thứ
Cho người khinh bỉ mình.

336
Ở đàn ông, phụ nữ
Trước hết yêu cái tài.
Sau mới để ý đến
Tiền bạc và vẻ ngoài.

337
Trái tim người phụ nữ
Không già vì tình yêu.
Nhưng nó sẽ ngừng đập,
Một khi không còn yêu.

338
Phụ nữ khác nam giới:
Yêu chân thành một người,
Họ trở nên kín đáo
Và đặc biệt ít lời.

339
Cuộc đời luôn vẫn vậy.
Đàn ông kiếm thành công.
Phụ nữ thường khiêm tốn,
Chỉ mong kiếm được chồng.

Để thành công, nam giới
Hy sinh vợ con mình.
Để giúp chồng, phụ nữ
Hy sinh cuộc đời mình.

Một cái giá không nhỏ,
Có khi suốt cuộc đời.
Ừ, hy sinh cũng được,
Nhưng phải chọn đúng người.

340
Cuộc đời ta đang sống
Giống như một dòng sông.
Có người xuôi theo nước.
Có người bơi ngược dòng.

Xuôi hay ngược đều tốt,
Tùy mục đích từng người.
Nhưng đứng yên một chỗ
Là để phí cuộc đời.

341
Đam mê của nam giới
Sẽ kéo dài bao lâu
Phụ thuộc cách phụ nữ
Kháng cự những lần đầu.

342
Mới chỉ là phụ nữ -
Đẹp, được yêu dễ dàng.
Xấu, nhiều người xin chết
Mới đúng là bà hoàng.

343
Trong gia đình, phụ nữ
Tỏ ra nghe lời chồng,
Tức là họ đã biết
Nghệ thuật chỉ huy chồng.

344
Bổn phận của phụ nữ
Là phải hầu chồng con.
Hạnh phúc của phụ nữ
Là được hầu chồng con.

Bổn phận của nam giới
Là phải thương vợ con.
Hạnh phúc của nam giới
Là biết thương vợ con.

345
Khi đàn ông khen nịnh,
Người phụ nữ thông minh
Lắng nghe để đánh giá
Người đang khen nịnh mình.

Người phụ nữ ngu ngốc
Thì ngược lại, nghe khen,
Không phân biệt thật giả,
Mà tưởng mình là tiên.

346
Phụ nữ thường lo lắng
Về tương lai của mình
Trước khi họ thành vợ
Và có một gia đình.

Đàn ông thì ngược lại,
Lấy được vợ là xong.
Cứ như thể việc ấy
Không phải của đàn ông.

347
Ta cứ kêu phụ nữ
Khó hiểu và khó chiều.
Quên, rằng với phụ nữ,
Không cần hiểu, chỉ yêu.

348
Khi một người phụ nữ
Kể với bạn về mình,
Nhiều khả năng người ấy
Muốn bạn nghe về mình.

349
Điều này kể cũng lạ.
Các bạn thấy đúng không ?
Phụ nữ xinh đẹp quá
Lại thường khó lấy chồng.

350
Không có gì đặc biệt
Cái cảm giác ta yêu.
Được yêu mới thực sự
Có ý nghĩa hơn nhiều.

Nhưng có ý nghĩa nhất
Là cả khi cả hai người
Cùng yêu nhau, chung thủy
Đi hết trọn cuộc đời.

351
Tình yêu phải tìm kiếm?
Không hẳn thế. Thực ra
Ta không tìm kiếm nó,
Mà nó tìm kiếm ta.

352
Có thể có phụ nữ
Tốt, chung thủy, vân vân...
Nhưng không có phụ nữ
Chỉ ngoại tình một lần.

353
Một người vốn lạnh nhạt,
Chợt yêu thương chồng mình,
Có thể là dấu hiệu
Rằng nàng đã ngoại tình.

354
Yêu nhau mà xét nét
Và so đo quá nhiều,
Thì đó là mua bán,
Chứ không phải tình yêu.

355
Có tuổi, nam và nữ
Mà thành bạn thân thương,
Thì sơm muộn nhất định
Sẽ dẫn đến cái giường.

356
*
Mỗi ngày ta được sống
Là thêm một món quà
Mà Thượng Đế hào phóng
Ban tặng cho chúng ta.

Vậy, một ngày được sống,
Hãy sống tốt một ngày.
Vì mai mốt có thể
Không còn món quà này.

357
Phụ nữ luôn lo sợ
Những điều đàn ông quên.
Điều phụ nữ không quên
Luôn làm đàn ông sợ.

358
Thế giới ta đang sống
Nhiều kỳ quan, tuy nhiên,
Không kỳ quan nào đẹp
Bằng một người vợ hiền.

359
Cái đẹp và quí nhất
Thương Đế ban cho đời,
Đó chính là Phụ Nữ.
Họ - nửa Thần, nửa Người.

360
Sẽ đau nếu vấp ngã.
Nhưng chớ vội khóc rên.
Có thể có ai đó
Sẽ đến đỡ bạn lên.

Tuy vậy, không vì thế
Mà vội cười, vội tin.
Có thể chính người ấy
Xô bạn xuống bùn đen.

Vậy thì cố đứng dậy
Bằng đôi chân của mình.
Người ta thường cứng cáp
Sau nhiều lần thất tình.

361
Chúng ta ăn để sống,
Hay sống để mà ăn?
Câu hỏi ấy nhàm chán
Ta được nghe nhiều lần.

Thường ít ai suy nghĩ
Để tìm câu trả lời.
Trả lời sai hay đúng
Sẽ sai đúng suốt đời.

362
Người thông minh, đức độ
Ắt có lời nói hay.
Người có lời nói hay
Chưa hẳn đã đức độ.

363
Người đi tìm chân lý,
Có hai sai lầm sau:
Một, giữa chừng bỏ cuộc.
Hai, không dám bắt đầu.

364
Đừng lo sợ cái chết.
Hãy lo sợ cuộc đời
Mà ta chưa từng sống
Với đúng nghĩa con người.

365
Vì lý do nào đấy
Ta trót chọn nhầm đường,
Thì hãy chọn đường khác.
Việc ấy cũng bình thường.

Biết chấp nhận thất bại -
Ứng xử của người khôn.
Đường có nhiều, cứ chọn.
Thời gian luôn vẫn còn.