Truyện Cổ Andersen
CHÚ LÍNH CHÌ DŨNG CẢM
Ngày xưa, đã từng có
Hăm lăm chú lính chì.
Được đúc từ chiếc muỗng,
Nên giống nhau y xì.
Các chú vai đeo súng,
Mặc quân phục màu xanh.
Mắt luôn nhìn phía trước,
Cứ như đang diễu hành.
Có một chú, thật tiếc,
Chỉ một chân, là vì
Khi người ta đúc chú
Bị thiếu một chút chì.
Tuy nhiên, không vì vậy
Mà chú kém nghiêm trang.
Không, chú luôn đứng thẳng,
Một mình hoặc trong hàng.
Hăm lăm chú lính ấy
Là món quà tuyệt vời
Một cậu bé được nhận
Vào một ngày đẹp trời.
Cậu bé đặt các chú
Lên chiếc bàn học sinh,
Nơi có đồ chơi khác,
Đủ cỡ và rất xinh.
Đặc biệt có cô gái
Mặc một chiếc váy xòe
Được làm bằng giấy lụa.
Một diễn viên ba-lê.
Chú lính chì khuyết tật
Nhìn cô đứng một chân,
Mê mẩn, suýt rơi súng,
Tim thổn thức, bần thần.
*
Đêm, đi ngủ, cậu bé
Xếp đồ chơi của mình
Vào các hộp lớn nhỏ
Có nhiều màu, rất xinh.
Vô tình hay cố ý
Cậu bỏ quên, thật may,
Chú lính chì dũng cảm
Và cô ba-lê này.
Suốt đêm ấy, lặng lẽ
Nàng múa trên một chân.
Chàng một chân đứng gác.
Trăng vằng vặc ngoài sân.
Một đêm dài lãng mạn,
Kỳ ảo và lung linh.
Tiếc, hai người e thẹn,
Nên chưa dám tỏ tình.
*
Như mọi ngày, thức dậy,
Cậu bé bày đồ chơi.
Lên bàn, trên bậu cửa.
Chợt gió thổi, và ôi,
Chú lính chì khuyết tật
Bị bay từ tầng ba.
Bay vun vút, vun vút,
Rơi xuống phố sau nhà.
Chú bị kẹt ở giữa
Hai tảng đá lát đường.
May mà không vỡ sọ.
Đầu chổng ngược, thật thương.
Chợt có hai cậu bé
Nhìn thấy chú, thật may.
Rồi chú lại bồng súng,
Đứng nghiêm trên lòng tay.
Hai cậu kia lấy giấy
Xếp thành chiếc thuyền con.
Đặt chú lính lên đấy.
Dẫu còn chưa hoàn hồn,
Chú lính chì dũng cảm
Vẫn bồng súng đứng yên.
Chiếc thuyền lao vun vút
Theo bờ mương xẫm đen.
Rồi chiếc thuyền đưa chú
Lao xuống một đường hầm.
Đường hầm ấy rất rộng,
Lạnh lẽo và tối tăm.
Phải nói chú rất sợ.
Nhưng là một chiến binh,
Chú ưỡn ngực đứng thẳng,
Dẫu không ai thấy mình.
Chú vui mừng chợt thấy
Ánh sáng cuối đường hầm.
Dòng nước chảy càng xiết,
Càng nhanh, và rồi “rầm” -
*
Từ trên cao, cao lắm,
Chú lính chì của ta
Theo dòng nước, rơi xuống
Một dòng sông bao la.
Quả thật chú rất sợ,
Suýt rơi khẩu súng chì.
Chú nhắm mắt chờ đợi
Sẽ xẩy ra chuyện gì.
Một con cá rất lớn,
Hình như là cá chình,
Há miệng đớp một cái,
Nuốt chú vào bụng mình.
*
Trong bụng cá tối lắm.
Lại chật chội, tuy nhiên,
Vì nghĩa vụ người lính,
Chú bồng súng, đứng lên.
Nhưng chú phải nghiêng ngả
Mỗi lần nó quẫy đuôi.
Bất chợt nó co giật,
Quẫy rất mạnh, và rồi
Nó nằm im, bất động.
Lần nữa chú lính chì
Lại nhìn thấy ánh sáng,
Chẳng hiểu có chuyện gì.
*
Thì ra con cá ấy
Sa lưới một ngư thuyền,
Bị bắt, đem ra chợ,
Nhanh chóng bán lấy tiền.
Một cô hầu gái nọ
Mua nó đem về nhà.
Khi làm cá, thấy chú
Liền vội vàng lôi ra.
Rửa sạch chú, cô gái
Rất thích thú, mỉm cười,
Đặt chú lên bàn gỗ
Có rất nhiều đồ chơi.
*
Ơ kìa, chiếc bàn cũ.
Các đồ chơi quen thân
Của cậu bé trước đó
Vuốt ve chú nhiều lần.
Ơ kìa, lạ hơn nữa,
Nàng vũ nữ ba-lê
Vẫn đứng đấy, lộng lẫy
Trong chiếc váy lụa xòe.
Chú lính chì dũng cảm
Say đắm đứng nhìn nàng.
Và hình như vũ nữ
Không dửng dưng với chàng.
Tiếc là như lần trước,
Hai người chẳng nói gì.
Cái nhìn nàng đủ ấm
Trái tim chàng lính chì.
*
Bất chợt, một cậu bé,
Bạn của cậu chủ nhà.
Vì lý do gì đấy,
Rất giận dữ, cậu ta
Ném chú lính dũng cảm
Vào lò sưởi kề bên.
Một cậu bé độc ác,
Có thể gọi đê hèn.
Giữa ngọn lửa hừng hực,
Khẩu súng vẫn trên tay,
Cả người chú nóng chảy
Thành chất lỏng nhầy nhầy.
Đôi mắt chú mắt lần cuối,
Bỗng ngấn lệ tràn trề,
Hướng nhìn nàng vũ nữ
Đang múa điệu ba-lê.
Chợt một cơn gió thổi.
Nàng nhún chân, nhẹ nhàng
Bay nhẹ vào lò sưởi,
Cùng chết cháy với chàng.
*
Hôm sau, cô hầu gái
Tìm thấy trong bếp lò
Một trái tim bé nhỏ
Dinh dính một ít tro.
Trái tim bằng chì lạnh.
Còn tro ướt bốn bề
Là xác và nước mắt
Của vũ nữ ba-lê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét