Thông Điệp Hôm Nay
CUỘC ĐỜI
1
Cuộc đời ta, đơn giản,
Như chiếc đàn dương cầm.
Biết chơi sẽ thành nhạc.
Không biết sẽ lặng câm.
Chiếc đàn ấy phức tạp,
Có nốt vui, nốt buồn,
Có nốt cao, nốt thấp -
Một thế giới tâm hồn.
Tùy ta, thế giới ấy
Sẽ rực rỡ đầy hoa,
Hay chỉ một xác chết
Nằm im trong góc nhà.
2
Cuộc đời này quá ngắn
Để chúng ta hàng ngày,
Sáng vừa mở mắt dậy
Đã tiếc buồn, đắng cay.
Hãy lắc đầu thật mạnh.
Lắc mạnh vào, và rồi
Hãy yêu những bạn tốt,
Quên những người bạn tồi.
Hãy tin rằng cuộc sống
Mọi cái có nguyên nhân,
Và rằng sớm hoặc muộn
Mọi cái sẽ tốt dần.
Nếu xuất hiện thử thách,
Thì vượt qua, không sao.
Nếu đời có bước ngoặt
Thì dũng cảm rẽ vào.
Đời có ups and downs,
Có lúc vui lúc buồn.
Có gì chấp nhận nấy.
Thích chơi thì chơi luôn.
3
Cuộc
đời nhiều cái đẹp.
Cái đẹp có khắp nơi.
Chỉ cần ta mở mắt
Để chiêm ngưỡng cuộc đời.
Giọt sương trên lá có.
Ngọn núi mờ xa xa.
Nụ cười mỉm thân thiện
Ai đó vừa đi qua.
Cái đẹp còn lấp lánh
Trong một câu thơ hay.
Hay đến mức thích thú,
Ta nhẩm đọc hàng ngày.
Cái đẹp luôn ẩn chứa
Trong việc tốt cho đời.
Cái đẹp ấy giản dị
Và thường rất ít lời.
Vâng, cái đẹp nhiều lắm.
Bạn tin hay không tin,
Chỉ cần tâm bạn đẹp.
Chỉ cần mở mắt nhìn.
Cái đẹp có khắp nơi.
Chỉ cần ta mở mắt
Để chiêm ngưỡng cuộc đời.
Giọt sương trên lá có.
Ngọn núi mờ xa xa.
Nụ cười mỉm thân thiện
Ai đó vừa đi qua.
Cái đẹp còn lấp lánh
Trong một câu thơ hay.
Hay đến mức thích thú,
Ta nhẩm đọc hàng ngày.
Cái đẹp luôn ẩn chứa
Trong việc tốt cho đời.
Cái đẹp ấy giản dị
Và thường rất ít lời.
Vâng, cái đẹp nhiều lắm.
Bạn tin hay không tin,
Chỉ cần tâm bạn đẹp.
Chỉ cần mở mắt nhìn.
4
Cuộc đời luôn vẫn thế.
Dù có muốn hay không,
Ta vẫn phải chấp nhận,
Tức là tạm bằng lòng.
Rằng người ta tráo trở,
Luôn tìm cách lừa mình;
Rằng thằng ngu lên mặt
Chê bai người thông minh.
Rằng người ăn không hết
Mà kẻ lần không ra;
Rằng suốt đời vất vả
Mà không tiền, không nhà…
Đại khái là như thế.
Đời đầy rẫy bất công.
Nhưng mà sống, vẫn sống,
Vẫn phải tạm bằng lòng.
Mình chỉ là hạt cát
Trong cơn bão cuộc đời.
Đừng nghĩ chuyện chống lại.
Chỉ cố gắng làm người.
Ao đời luôn ô nhiễm.
Là cá, biết làm sao?
Không lẽ để phản đối,
Anh nhảy ra khỏi ao?
Là cá, biết làm sao?
Không lẽ để phản đối,
Anh nhảy ra khỏi ao?
Cuộc đời nhiều cái đẹp.
Cái đẹp có khắp nơi.
Chỉ cần ta mở mắt
Để chiêm ngưỡng cuộc đời.
Giọt sương trên lá có.
Ngọn núi mờ xa xa.
Nụ cười mỉm thân thiện
Ai đó vừa đi qua.
Cái đẹp có khắp nơi.
Chỉ cần ta mở mắt
Để chiêm ngưỡng cuộc đời.
Giọt sương trên lá có.
Ngọn núi mờ xa xa.
Nụ cười mỉm thân thiện
Ai đó vừa đi qua.
5
CUỘC ĐỜI ĐẦY NGHỊCH LÝ
Cuộc đời đầy nghịch lý.
Thu nhập thì đi lên,
Đạo đức lại đi xuống,
Tỉ lệ nghịch với tiền.
Nhà xây ngày càng lớn,
Lại càng bé gia đình.
Tiện nghi toàn hiện đại,
Cư xử kém văn minh.
Con người tìm hạnh phúc
Trong mua sắm, chi tiêu.
Nên sử dụng thì ít,
Mà đồ đạc thì nhiều.
Suốt ngày bố câu cá,
Cùng bạn nhậu lai rai.
Về nhà lại kêu bận,
Không giúp con học bài.
Thay cho việc ngồi kể
Một câu chuyện thần tiên,
Mẹ đua với hàng xóm,
Mua đồ chơi đắt tiền.
Nói thì nhiều, nghe ít.
Lại thích chạy long rong.
Ai cũng lo kiếm sống.
Học cách sống thì không.
Con người cố làm sạch
Không khí và môi sinh,
Thế mà đang tự nguyện
Làm bẩn tâm hồn mình.
Con người vượt tỉ dặm
Thăm hỏi các vì sao.
Trở về, gặp hàng xóm,
Không nói nổi tiếng
“Chào!”.
Cuộc đời là thế đấy.
Xã hội càng văn minh,
Ta càng tiến hóa ngược
Rồi để mất chính mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét