Thứ Năm, 27 tháng 2, 2020

Thong Diep Hom Nay

 SỐNG TỬ TẾ

Ngày xưa tôi nghèo lắm.
Xe đạp không có đi.
Suốt ngày ngồi thư viện,
Ăn chỉ toàn bánh mì.

Lấy vợ, không tiền cưới,
Không cả áo cô dâu.
Mượn căn phòng cấp bốn,
Không điện, chỉ đèn dầu.

Tôi cảm ơn Mụ Vợ
Không kêu ca một lời.
Mà Mụ ghê lắm đấy,
Hà Nội gốc mười đời.

Tôi buộc phải quyết định
Tạm ngừng viết, kiếm tiền.
Dạy học và viết báo
(Về đời tư diễn viên).

Mà tôi viết hăng lắm,
Từ sách báo tiếng Nga.
Sau vài năm thừa sống,
Còn mua được cả nhà.

Rồi thì nhờ Trời Phật,
Lại dịch thơ suốt ngày,
Thế mà tiền tự đến,
Tìm cách dúi vào tay.

Không thể giải thích khác -
Nhờ Trời Phật thương yêu,
Tôi, thơ văn chuyên nghiệp
Mà có tiền, có nhiều.

Hơn thế còn may mắn.
May mắn đủ mọi đường.
Xin cảm ơn Trời Phật
Đã có lòng yêu thương.

*
Tôi dài dòng như thế
Không để khoe, nhân đây
Xin được có đôi ý
Với người trẻ thế này:

Một - bạn còn ít tuổi
Thì nghèo là đương nhiên.
Sẽ là tai họa lớn
Nếu trẻ mà nhiều tiền.

Nghèo thì cố mà chịu,
Không tớn lên đua đòi.
Điều này học Mụ Vợ.
Kiếm tiền nên học tôi.

Hai - Chịu khó làm việc,
Cả bằng tay, bằng đầu.
Chi tiêu thật tiết kiệm,
Chắc chắn bạn sẽ giàu.

Ba - bạn phải cố sống
Thật Hỉ Xả Từ Bi.
Sống lành và tử tế,
Để Trời Phật độ trì.

PS
Hôm nọ có một bác
Hỏi tôi cách làm giàu.
Tôi đã cho bí quyết
Vẻn vẹn trong một câu:

“Hãy cố sống tử tế!”
Tức có tâm, có tình.
Còn mọi việc sau đó
Cứ để mặc thần linh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét