PHẬT A DI ĐÀ
Tên Phật, theo tiếng Phạn,
Là A-mi-tab-ha,
Tức Vô Lượng Ánh Sáng,
Tức Phật A Di Đà.
Đức A Di Đà Phật
Là vị Phật đầu tiên
Trong vô số Đức Phật
Được tôn làm người hiền.
Ngài được thờ nhiều nhất
Trong Ma-hay-a-na,
Tức Đại Thừa, nhánh Phật
Thịnh hành ở nước ta.
Theo truyền thuyết kể lại,
Vô lượng kiếp trước đây
Có vị vua hùng mạnh
Bất chợt trong một ngày
Được Đức Phật thuyết giáo,
Ngài từ ngôi, qui y,
Sau thành Phật, biểu tượng
Của Trí Tuệ, Từ Bi.
Ngài bèn lấy Phật hiệu
Là Phật A Di Đà,
Pháp danh là Pháp Tạng,
Đức độ và tài ba.
Thích Ca Mâu Ni Phật
Nói Ngài ở Tây Phương,
Hay Tây Phương Cực Lạc,
Kiểu một dạng thiên đường.
Cực lạc là sướng nhất,
Phong cảnh đẹp tuyệt vời.
Ai muốn gì có ấy,
Nhưng chẳng ai ham chơi.
Thay vào đó, tất cả
Nghe Phật A Di Đà
Thuyết pháp để thành Phật,
Sống giữa cõi chói lòa.
Nhiều phật tử tâm niệm
Khi chết được vãng sanh
Vào cõi trời của Phật,
Cực lạc và yên lành.
Trong lịch sử Đạo Phật,
Phép niệm A-di-đà
Là một mốc quan trọng
Ở rất nhiều quốc gia.
Đây là cách tu mới -
Qua niệm Phật đời thường,
Phật tử mong được đến
Cõi Cực Lạc Tây Phương.
Để tới đấy, đơn giản,
Lúc lâm chung, người ta
Nhớ mười lần tụng niệm
“Nam mô A-di-đà.”
Tưởng dễ, nhưng rất khó,
Vì sắp chết, con người
Thường đau đớn, lú lẫn
Và quên hết sự đời.
Do vậy lúc còn sống
Các phật tử hàng ngày
Niệm càng nhiều càng tốt
Câu niệm quen thuộc này.
*
Ở các chùa hiện tại,
Ngoài tượng Phật Thích Ca,
Ta còn thấy cả tượng
Đức Phật A-di-đà.
Tượng Ngài thường sơn đỏ,
Tượng trưng mặt trời hồng
Ở Tây Phương Cực lạc
Soi sáng mọi tấm lòng.
Tay Ngài cầm bát pháp,
Có khi một bông sen,
Đưa xuống, như nâng đỡ
Các phật tử cùng lên.
Đặc điểm nổi bật nhất
Của tượng A-di-đà,
Là tóc hình xoắn ốc,
Khác tóc Phật Thích Ca.
Dưới chân tượng túc trực
Một đôi công rất hiền,
Và công là biểu tượng
Giữ cuộc sống bình yên.
Ai cũng muốn khi chết
Được hưởng lạc, yên hòa.
Vậy hãy nhớ niệm Phật.
Nam mô A-di-đà.
NIỆM PHẬT
1
Có người đàn bà nọ,
Hiền thục và thông minh,
Nhờ nghe Phật giảng pháp,
Nên hiểu đời, hiểu mình.
Bà hiểu về địa ngục,
Về nhân quả, hàng ngày
Rất chăm lo niệm Phật
Để siêu thoát sau này.
Bà còn khuyên hàng xóm
Và người thân của bà
Lúc nào cũng phải nhớ
Niệm Phật A Di Đà.
Thế mà bà bất lực
Không thuyết phục được chồng.
Mà bà thì lo sợ
Địa ngục đang chờ ông.
Một hôm bà nghĩ kế,
Nói với ông thế này:
“Bây giờ nhiều trộm cướp.
Tôi ở nhà suốt ngày.
Nhà lắm người qua lại,
Chẳng biết ai là ai.
Ta lấy chiếc chuông nhỏ
Đem treo ở cổng ngoài.
Cứ phòng trước cho chắc.
Mỗi lần ông về nhà,
Hãy rung chuông và nói:
Nam mô A Di Đà.
Tôi nghe, ra mở cửa
Vì biết đó là ông.
Chỉ đơn giản như vậy.”
Và thế là ông chồng,
Dẫu không theo đạo Phật,
Nhưng mỗi lần về nhà
Đều rung chuông và nói:
Nam mô A Di Đà.
Vì không tin chính pháp,
Nên khi chết, tiếc thay,
Ông phải xuống địa ngục,
Bị tra tấn hàng ngày.
Cả một bầy quỉ dữ
Ném ông vào vạc dầu,
Rồi vớt ra tùng xẻo,
Cưa chân và chặt đầu.
Đau quá, ông kêu thét.
Rồi buột miệng nói ra
Cái câu ông thường nói:
Nam mô A Di Đà.
Đột nhiên vạc dầu tắt.
Cả địa ngục tối đen
Bỗng bất ngờ rực sáng.
Bốn bề thật tĩnh yên.
Có sứ giả mang đến
Lệnh của chính Diêm Vương
Cho ông được trở lại
Với cõi người bình thường.
“Tên này dẫu tội lỗi,
Nhưng công đức đủ dày
Vì đã niệm danh Phật.
Ta tha tội đọa đày.”
2
Lúc Đức Phật chứng quả
Phép Vô Thượng Bồ Đề,
Ngài bắt đầu giảng pháp.
Rất nhiều người đến nghe.
Trong số những người ấy,
Một số vị sau này
Chứng quả A La Hán,
Luôn đi gió về mây.
Họ thoát vòng nhân quả,
Thoát khổ đau, và rồi
Thoát cả vòng sinh tử
Cùng các kiếp luân hồi.
Một vị trong số đó
Đã phát nguyện, ra tay
Cứu những người tội lỗi,
Cả kiếp trước, kiếp này.
Ông giúp họ giải thoát
Bằng tài đức của mình,
Chết, khỏi làm ngạ quỷ
Hay chịu kiếp súc sinh.
Trong số bạn thời nhỏ,
Ông có một người quen,
Một hoàng tử cao quí
Nhưng độc ác và hèn.
Hoàng tử này bất hiếu,
Lập mưu giết vua cha
Để leo lên ngôi báu,
Sống thác loạn, xa hoa.
Là
một A La Hán,
Ông biết trước người này
Sẽ chết, xuống địa ngục
Chỉ sau đúng bảy ngày.
Ông đến báo điều ấy.
Tên vua nghe, thất kinh,
Quỳ lạy ông, bạn cũ,
Xin ra tay cứu mình.
Ông nói: “Đã quá muộn.
Chỉ còn lại bảy ngày.
Có muốn tạo công đức,
Cũng rất khó điều này.
Chỉ còn lại một cách,
Là sửa lễ, dâng hoa
Và luôn miệng niệm Phật:
Nam mô A Di Đà!”
Tên vua ác bất hiếu
Đã nhất nhất nghe lời.
Nhờ thế được giải thoái
Và tái sinh làm người.
3
Ngày xưa ở Ấn Độ
Có một vị thiền sư,
Giỏi pháp và đức độ,
Hòa nhã và nhân từ.
Ông giảng giáo lý Phật,
Giác ngộ rất nhiều người.
Nhờ thế họ sống tốt
Và có ích cho đời.
Thế mà ông không thể
Giác ngộ được cha mình,
Một ông già bướng bỉnh,
Sống trong vòng vô minh.
Ông nói: “Để tĩnh tại
Và siêu thoát sau này,
Bố phải đọc Kinh Phật
Và niệm Phật hàng ngày.”
Ông già đáp: “Vẽ chuyện,
Làm những việc không cần.
Đọc Kinh và niệm Phật
Thì lấy gì mà ăn.”
Thuyết phục mãi không được,
Thiền sư rất buồn phiền.
Cuối cùng nghĩ được kế
Với ông bố tham tiền.
“Một ông nhà giàu nọ
Nói với con điều này.
Vì ông ấy rất bận,
Không niệm Phật hàng ngày.
Nên bỏ tiền nhờ bố
Hãy niệm Phật giúp ông.
Cứ mỗi lần niệm Phật,
Bố được trả một đồng.
Bao nhiêu lần tùy ý.
Niệm càng nhiều càng hay.
Bố nhớ đếm cẩn thận
Rồi nhận tiền cuối ngày.”
Ông bố già bướng bỉnh
Liền đồng ý, tất nhiên.
Và luôn miệng niệm Phật
Để có được nhiều tiền.
Vừa niệm, ông vừa nghĩ:
“Đúng là bọn nhà giàu.
Có tiền, tiêu hoang phí
Vào những việc không đâu.”
Ngày thứ hai, thật lạ.
Ông thấy hết buồn phiền.
Vẫn luôn miệng niệm Phật
Mà không nghĩ đến tiền.
Tối thứ ba, giận dữ,
Ông bảo con trai mình:
“Cất tiền! Tự ta muốn
Niệm Phật và cầu kinh!”
Từ đấy ông chăm chỉ
Niệm Phật A Di Đà,
Cả khi đi công chuyện,
Cả khi ngồi ở nhà.
Vì việc tụng niệm Phật
Làm ông bớt buồn phiền,
Lòng thảnh thơi, tĩnh lặng
Và ít nghĩ đến tiền.
4
Niệm Phật là công việc
Rất cần thiết hàng ngày.
Giúp không làm việc ác,
Không đi chệch đường ngay.
Niệm Phật mở tri tuệ,
Làm tĩnh lặng cõi lòng.
Được siêu thoát, cứu độ
Nhờ ân đức tổ tông.
Niệm Phật để con cháu
Và gia đình bình yên.
Không đau ốm, bệnh tật,
Tránh được mọi ưu phiền.
Niệm Phật giải ân oán
Và nghiệp chướng trước đây.
Để sống thiền, tĩnh tại,
Phải niệm Phật hàng ngày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét