CHỈ TÌNH NGƯỜI Ở LẠI
Một ông vua vĩ đại,
Nước giàu mạnh, đông dân,
Một hôm bỗng ra lệnh
Cho tất cả quần thần:
“Nội trong vòng ba tháng
Phải sớm mang về đây
Một vật quý và hiếm.
Phải lạ, lạ thế này.
Khi ai nhìn vào nó,
Thì đang vui bỗng buồn.
Đang buồn thì ngược lại,
Vui, rạo rực tâm hồn”.
Quả là việc không dễ.
Ai cũng rất lo âu.
Không tìm được, chắc chắn
Sẽ bị vua chém đầu.
Cả một đội quân lớn
Được tung đi khắp nơi,
Nhưng tìm mãi không thấy.
Cuối cùng có một người
Dâng vua chén ngọc quý
Với hai câu chạm ngà:
“Không có gì vĩnh cửu.
Mọi cái sẽ trôi qua”.
Vua đọc xong, tư lự.
Một chốc sau thấy buồn.
Tức là rồi mai mốt
Ngai vua sẽ không còn.
Nhìn nó người đau khổ
Sẽ thấy đỡ xót xa,
Rằng cái khổ của họ
Sớm muộn cũng trôi qua.
Vua ban thưởng hậu hĩnh
Người tặng chén cho ngài.
Từ đó sống lặng lẽ,
Chờ đợi ngày mất ngai.
*
Không gì tồn tại mãi.
Mọi cái sẽ trôi qua.
Cũng không tồn tại mãi
Vui buồn của chúng ta.
Nhiều tiền chưa hẳn sướng.
Chưa hẳn khổ tay không.
Đừng vội vã phán xét
Thất bại và thành công.
Hoa không mãi rực rỡ.
Lá không mãi tươi xanh.
Là hoa thì phải héo.
Là lá, phải rời cành,
Quy luật thiên nhiên ấy
Càng đúng với con người.
Quan trọng ta để lại
Gì tốt đẹp cho đời.
Chỉ tình người ở lại
Khi tất cả mất đi.
Vậy còn sống, hãy bỏ
Ba cái Tham Sân Si.
Trái tim biết dâng hiến
Là trái tim hướng thiền.
Hãy sống vì người khác.
Thuận trời và tùy duyên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét