LƯƠNG THIỆN
Khi ta sống lương thiện,
Có lý và có tình,
Tức là ta thực sự
Đã là người thông minh.
Thông minh vì sáng suốt
Nhận biết đủ và thừa,
Làm thiện, không làm ác,
Không ghen tị, ganh đua.
Chưa hẳn là lương thiện
Một người giỏi, thông minh.
Nhưng người sống lương thiện
Luôn là người thông minh.
Khi ta sống lương thiện,
Lòng ta sẽ thảnh thơi.
Biết buông bỏ oán giận,
Tích phước cho nhiều đời.
Suốt ngày ta vất vả
Lo chạy ngược chạy xuôi,
Kiếm tiền, kiếm hạnh phúc.
Khi có tiền, than ôi,
Ta vẫn thấy bất hạnh
Vì chưa hiểu một điều,
Rằng hạnh phúc không ở
Tiền ít hay tiền nhiều.
Biết lương thiện, sống tốt
Với những người xung quanh
Là món quà Thượng Đế
Ân ban cho người lành.
Tóm lại, sống lương thiện
Là trí tuệ tuyệt vời,
Là đạo đức, phẩm hạnh
Với chúng ta, con người.
TẢN MẠN VỀ LÒNG TỐT
Ở đời này sống tốt
Chưa hẳn đã là hay.
Tốt hơn, nên sống đúng.
Hãy ghi nhớ điều này.
*
Không ít người thành đạt
Xưa nghèo đói, thiếu ăn
Từng nhận quà từ thiện,
Hậu hĩnh và nhiều lần.
Lớn lên, thi đại học,
Họ được tình nguyện viên
Giúp đi lại, ăn ở,
Thậm chí cho cả tiền.
Lạ, thành người giàu có,
Có học và “có lòng”,
Họ không nhớ gì hết,
Không cho ai một đồng.
*
Thường thì người nghèo đói
Khi nhận quà, nhận tiền,
Coi việc người khác giúp
Như một sự đương nhiên.
Hơn thế, họ chờ đợi
Được giúp đỡ lần sau.
Và họ sẽ trách bạn
Nếu không đến lần sau.
*
Bình thường nói chuyện nghĩa,
Ai cũng là thánh nhân.
Khi đụng đến tiền bạc,
Chuyện mới vỡ ra dần.
*
Thường người nào to tiếng
Về tình thương, tình yêu,
Rất ít làm từ thiện.
Dẫu có tiền, có nhiều.
*
Mục “Việc Làm Tử Tế”
Hàng ngày trên ti-vi
Phần lớn người lớn tuổi
Và chẳng giàu có gì.
Lặng lẽ làm từ thiện,
Có khi suốt cả đời.
Những tấm lòng nhân ái
Biết sống vì mọi người.
*
Tự nhiên ngồi đực mặt:
Trong trận lụt vừa rồi,
Nam nghìn fan yêu nước
Trên Facebook của tôi,
Bao nhiêu người ủng hộ,
Dẫu vài trăm nghìn đồng?
Hay chỉ ủng hộ miệng,
Còn gửi tiền thì không?
Đây là việc thiện nguyện,
Không ai bắt, tất nhiên.
Đừng nói tôi muốn giúp,
Rất tiếc không có tiền.
CAO NHÂN
Tả Tông Đường là tướng
Đời Nhà Thanh - ông này
Không chỉ giỏi đánh giặc,
Mà giỏi cả cờ vây.
Lần nọ, ông cải dạng
Ra ngoài thành ngắm hoa,
Trước khi dẫn quân đội
Lên đường chinh chiến xa.
Đi ngang một nhà nọ,
Thấy tấm biển trên cao:
“Đây Đệ Nhất Kỳ Thủ.
Ai muốn thử, mời vào”.
Tả Tông Đường xuống ngựa,
Vào chơi với chủ nhà.
Bày cờ, đánh ba ván.
Ông đều thắng cả ba.
“Bác chơi cờ rất khá.
Nhất thiên hạ thì không.
Nên bỏ tấm biển xuống
Kẻo lòng thẹn với lòng”.
Lần ấy đi chinh phạt,
Rất thảnh thơi, vô lo,
Gặp nhân hòa, địa lợi,
Quân ông đã thắng to.
Quay về kinh, nhàn rỗi,
Ông lại ra ngoại thành.
Lạ, vẫn thấy tấm biển
Treo trước cửa nhà tranh.
Hơi khó chịu, xuống ngựa,
Vào chơi với chủ nhà.
Chơi liên tục ba ván.
Ông đều thua cả ba.
“Sao chơi cờ lần trước
Tôi thắng bác dễ dàng?”
Chủ nhà cúi rất thấp
Cung kính đáp khẽ khàng:
“Bẩm, chơi cờ lần trước,
Tôi nhận ra tướng quân.
Chủ ý để ngài thắng
Vì việc ấy rất cần.
Ngài cần phải phấn khích,
Và thư thái trong lòng
Để lên đường chinh phạt,
Chiến thắng và lập công.
Tôi, lão già sắp chết,
Ngu dốt và quê mùa,
Không phải gánh trọng trách,
Quan trọng gì thắng thua”.
*
Cao nhân là những bậc
Đặt lợi ích nước nhà
Cao hơn sự hiếu thắng,
Danh vọng và phù hoa.
Dẫu giỏi nhưng chịu nhục,
Để thua những ba lần,
Ông - Đệ Nhất Kỳ Thủ
Và “Đệ Nhất Cao Nhân.
VỪA UỐNG TRÀ VỪA NGẪM SỰ ĐỜI
*
Đời là một cuộc chiến
Để tồn tại, mưu sinh.
Và chiến thắng lớn nhất
Là chiến thắng chính mình.
*
Không thể lấy thù hận
Để chống lại hận thù.
Chỉ tình yêu có thể
Hóa giải được hận thù.
*
Không hẳn có trí tuệ
Người nói đẹp, nói hay.
Không hẳn là chó tốt
Nếu chỉ sủa suốt ngày.
*
Không nuối tiếc quá khứ,
Không ảo vọng tương ai.
Hãy sống bằng hiện tại,
Không lo nghĩ ngày mai.
*
Nói, phải nói sự thật,
Nhưng bằng tình thương yêu.
Trọng lượng của lời nói
Không nằm ở nói nhiều.
*
Khi đi đường, có bạn
Sẽ thấy vui và nhanh.
Nhưng không ai có thể
Đi hộ đường cho anh.
*
Thực ra cho là nhận.
Mất mà chẳng mất gì.
Sớm muộn sẽ quay lại
Cái ta đã cho đi.
*
Ngọn nến vẫn cháy sáng
Khi chia lửa của mình.
Con người vẫn hạnh phúc
Khi chia hạnh phúc mình.
*
Hãy dịu dàng với trẻ,
Thông cảm với người già,
Bao dung người lầm lỗi,
Tha thứ người xấu xa.
Hãy mở lòng nhân ái
Với tất cả chúng sinh.
Vì ai cũng phải gánh
Phần khổ riêng của mình.
*
Khi không còn sợ hãi,
Ta an lạc, vô lo.
Thoát được sự lệ thuộc,
Ta hoàn toàn tự do.
*
Chỉ tin vào những cái
Đã suy nghĩ kỹ càng
Thấy hợp lý và đúng.
Không hấp tấp, vội vàng.
Chớ vội tin những cái
Vì nhiều người đã tin.
Càng không tin những cái
Người khác bắt mình tin.
Thậm chí cả những cái
Được mọi người tôn thờ
Chưa suy nghĩ, kiểm chứng,
Đừng vội tin, hãy chờ.
*
Chính cách ta suy nghĩ
Sẽ làm nên đời ta.
Đức hạnh hay tội lỗi
Cũng từ đó mà ra.
*
Trên đời có ba cái
Có thể bị che mờ
Nhưng không bao giờ tắt,
Không tự mất bao giờ.
Đó chính là Chân Lý.
Mặt Trăng và Mặt Trời.
Và cả ba cái ấy
Luôn tồn tại suốt đời.
*
Hiểu mình mới là Trí.
Biết người chỉ là Khôn.
Khôn cũng cần, hẳn thế.
Nhưng Trí cần hơn Khôn.
*
Ngọn nến thiếu mồi lửa,
Không thể cháy lung linh.
Ta không thể thông tuệ
Khi thiếu người dạy mình.
*
Yêu, Sống và Buông Xả -
Ba chân của chiếc Kiềng.
Thiếu một chân sẽ đổ.
Kiềng không còn là Kiềng.
Yêu, phải yêu chân thật.
Sống, trọn vẹn, bao dung.
Buông bỏ phải dứt khoát,
Phải đi đến tận cùng.
*
Trời vốn không thiên vị,
Không phân biệt Đông - Tây.
Chỉ con người đố kỵ
Nghĩ ra khái niệm này.
*
Ai đó tốt, thành đạt,
Hoặc giàu mà mình nghèo,
Thay cho việc ghen tị,
Hãy cố gắng học theo.
*
Không có ai xứng đáng
Để ta sống chí tình,
Yêu thương và tôn trọng
Hơn chính bản thân mình.
VÔ MINH
Thường thì người ngu dốt
Không hiểu rõ chính mình,
Không nhận ra phải trái
Vì tâm thức vô minh.
Vì vô minh nên họ
Không chịu nghe lời ai,
Làm theo cách mình muốn,
Bất chấp đúng hay sai.
Do vậy, đáng sợ nhất
Chính là người vô minh.
Vì ngu dốt, ở họ
Không cả lý, cả tình.
ĐỜI
Đời nhiều cảnh oan trái
Đập vào mắt hàng ngày.
Dẫu muốn, ta không thể
Thay đổi cuộc đời này.
Cái có thể thay đổi
Là cách nhìn của mình.
Hãy nhìn đời ưu ái,
Có tâm và có tình.
Đời nhiều âm thanh tạp,
Phũ phàng và chối tai.
Ta không thể thay đổi,
Cả hôm nay, cả mai.
Duy nhất chỉ một cách -
Âm thanh chống âm thanh.
Hãy lắng nghe lời Phật
Và những lời tốt lành.
Đời có nhiều người xấu
Luôn rình rập hại ta.
Không làm gì được họ
Thì hãy cố lánh xa.
Bảo vệ ta tốt nhất
Là cây cỏ, thiên nhiên,
Hơi ấm và ánh sáng
Của thế giới người hiền.
Cuộc đời là như thế,
Luôn vẫn thế xưa nay.
Muốn cải tạo được nó,
Hãy sống tốt hàng ngày.