Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2020

Châm Ngôn



MẤT TIỀN VÀ MẤT BẠN

Đi chơi xa, phát hiện
Thấy rơi một trăm đồng.
Quay lại tìm, chắc thấy,
Nhưng tốn hai trăm đồng.

Bạn quay lại tìm nó?
Chắc chắn không, tất nhiên.
Vì có tìm lại được
Cũng tốn gấp đôi tiền.

Thế mà trong cuộc sống,
Ta thường làm điều này.
Làm mà không hề biết.
Hơn thế, làm hàng ngày.

Một người bạn vô cớ
Xúc phạm ta một câu.
Đáng lẽ không nên chấp,
Thế mà ta thấy đau.

Đau đến mức hậm hực,
Mất ngủ và mất ăn.
Muốn tìm cách mắng lại,
Hoặc đánh nhau, nếu cần.

Trong khi, rất đơn giản,
Nghĩ nó láo, quên đi.
Từ nay không chơi nữa.
Lấn cấn mà làm gì.

Ta mất một người bạn,
Như mất một trăm đồng.
Sao phải cố tìm lại
Để mất hai trăm đồng?


BẦU TRỜI XANH TRONG

Ở đời có những cái,
Dẫu ta muốn hay không,
Chúng vẫn cứ tồn tại.
Thậm chí cả bất công.

Rồi sao? Ta tranh đấu
Để xóa bất công này.
Nhưng chúng vẫn hiện hữu
Như luôn thế xưa nay.

Hãy xông vào giông bão!
Hãy đấu tranh đến cùng!
Ta được khuyên như vậy.
Hãy trở thành anh hùng!

Người trẻ thường hăng hái,
Thích quyết liệt đấu tranh.
Người già thường yếm thế,
Thích một nhịn chín lành.

Giông bão thật đáng sợ,
Cả giông bão cuộc đời.
Trong khi ta, bé nhỏ.
Thật bé nhỏ con người.

Nếu ta biết chấp nhận,
Không bay vào bão giông,
Ít ra ta được hưởng
Một bầu trời xanh trong.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét